BƯỚC KHẼ TỚI NGƯỜI THƯƠNG - Trang 51

- Bây giờ thích đi.
A. Anh chàng muốn kéo dài chuyện hả. Muốn kéo dài, đứng ở đây cho

mọi người cùng thấy sao. Ðâu có được. Mình khờ quá cứ mắc lỡm anh
chàng hoài. Ðã một lân cái kẹp tóc. Còn lần này…Hiền nhăn mặt:

- Còn nói gì nữa không?
- Còn…
- Vậy hả. Ðể tết nói tiếp nhé…
- Ê Hiền …Tết lâu quá.
- Tết Công gô…
Hiền cười khúc khích. nhảy xuống. Ê, Ê. Hiền .An gọi theo mấy tiếng

nữa nhưng Hiền mặc kệ anh chàng đứng đó.

- Không cho hoa hả?
Kệ, chẳng hoa hoét gì hết. Không cho. Không cho gì hết. Hiền thấy

mình bắt đầu quan trọng rồi.Có thể hành được anh chàng rồi. Vậy thì việc
gì mà cứ để cho anh chàng được dịp tán hươu tán vượn. Chắc mình phải
khó một chút.

Hiền nghĩ vậy, nhưng xế chiều hôm đó,Mẹ giao cho Hiền một công tát

đặc biệt. Mẹ bảo người ta cứ cho chát thứ này thứ kia hoài, mình cũng phải
biết điều. Hiền phải lễ mễ đem qua nhà An một chục cam sành. Mẹ dặn nói
là có người ở quê đem lên, Mẹ cháu nói sang biếu hai bác để dung. Có vậy
mà Hiền run ghê gớm. Hiền chưa bao giờ đứng trước mặt mẹ An. Không
hiểu bà hiền hay dữ nữa.

Hiền bấm chuông. Và bé Nai đã sẵn sang mở cửa, hướng dẩn Hiền

vào phòng khách. Hiền lí nhí nói, Chắc mẹ An chẳng nghe hết đâu. Bà cảm
ơn, hỏi thăm rối rít. Hình như không có An ở nhà.Nếu có sức mấy anh
chàng bỏ dịp may này.Nai níu lấy Hiền:

- Mẹ, mẹ, chị Hiền này mẹ.
- Ờ.Thằng Nai nó mến cháu lắm.Thỉnh thoảng cháu sang chơi với em

nhé.

- Dạ.
- Em nó sang bên đó có quấy lắm không? Ðừng chiều em lắm nó hư

nhất nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.