BƯỚC KHẼ TỚI NGƯỜI THƯƠNG - Trang 55

ngùng lúc đầu nữa. Tụi nhỏ nhà Hiền sang bên nhà An cũng tự nhiên như
Nai sang nhà Hiền vậy. Hiền vẫn thường thắc mắc về hai hạt lúăn trồng.
Hiền muốn hỏi thăm quá, nhưng muốn hỏi thăm cũng phải chờ dịp chớ.
Hiền biết dù không gặp nhau, nhưng Nai là bản tin về Hiền hàng ngày của
An. Chắc chắn rồi, vì nhiều hôm, Nai hỏi Hiền những câu rất lạ:

- Chị Hiền. Mấy trái thông anh An gửi cho chị khô chưa?
Hiền giả vờ:
- Thông nào? À, mấy quả thông hả. Chị vất đâu chị không nhớ nữa.
- Chị “hửi”coi còn thơm không ?
- Chị đã bảo chị để ở đâu rồi mà.
Ngày hôm sau, Nai vẫn không quên. Biết mà chắc An nói hỏi nữa đi.
- Chị tìm ra mấy trái thông chưa?
- Chưa.
- Anh An nói chị để trái thông trên bàn học, thông sẽ đem cho chị gió

núi, nắng ngàn. Thông mang tới cho chị cả tiếng suối reo nữa.

- Thế hả?
- Anh An nói hỏi chị có thích núi không?
- Núi non gì. Chị hổng biết.
- Chị có thích không hả?
- Không .
Hiền dò:
- Bộ anh An biểu Nai hỏi há?
Nai gật dầu, thật thà:
- Anh An nói hỏi chị, chị tuổi con gì?
- Con sư tử.
Anh An nói chị tuổi con gà. Con gà hay bươi.
Hiền bụm miệng cười.
- Sai rồi. Chị tuổi con khủng long.
- Khủng long là gì hả chị?
Hiền không trả lời Nai:
- Về hỏi anh An. Anh An biết .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.