BƯỚC MỞ ĐẦU CỦA SỰ MỞ RỘNG HỆ THỐNG THUỘC ĐỊA PHÁP Ở VIỆT NAM - Trang 242

Ông Đô đốc tuyên bố với các sứ giả Việt Nam rằng: các ông

không cần phải vất vả đi lại làm gì, bởi chính ông ta được giao toàn
quyền về mọi vấn đề. Ông nêu lên cho họ thấy những lợi thế
của một sự đồng minh với Pháp và thuyết phục họ chấp nhận ông
Đô đốc – toàn quyền làm trọng tài, hứa hẹn sẽ cho trục xuất
Dupuis ra khỏi Bắc kỳ và, theo trình tự màn kịch mà ông ta đã
thuyết minh trước, dẫn họ dần dần đến chổ tự cho họ yêu cầu
phái đến tận nơi một sĩ quan Pháp, nhằm mục đích cung cấp tài
liệu cho vị trọng tài.

Viên sĩ quan, sẽ đi Hà Nội với một đoàn tùy tùng vũ trang ấy,

thay vì Senez vắng mặt, là Francis Garnier mà ông ta vừa cho gọi về
Sài Gòn.

Nhưng phái đoàn Việt Nam vẫn giữ nguyện vọng đi Pháp, họ

không tin thiện ý của ông Đô đốc và những lời hứa hẹn của ông ta.
Dupré thì muốn bất cứ bằng cách nào, đạt cho được việc ký kết
bản “hiệp ước của ông ta” nên kiên quyết không cho họ lọt khỏi tay
ông lần này. Ông ta coi thường, một cách có dụng ý, các nhà đương
cục Huế và các phái viên của chánh phủ mà người ta đang muốn
thương thuyết để ký với họ một hiệp ước. Ông ta bất chấp cả
những quy ước cơ bản về quyền bất khả xâm phạm ngoại giao,
chơi trò liều lĩnh cho bắt và giam họ ở Sài Gòn một cách ngang
nhiên.

Trong lúc đó, Đô đốc D’Hornoy, Bộ trưởng Hải quân, đã trả lời

bức thư mật của Dupré bằng một bức thư đề ngày 12/9/1873, hết
lời ca ngợi, nhưng rõ ràng là bất tán thành vì lý do là hoàn cảnh
không cho phép, nước Pháp đang bị cô lập và nghèo sau khi bị bại
trận:

“… Đáng lẽ tôi đã mở đầu cuộc trao đổi ý kiến mật này sớm
hơn,
nếu tôi không bị dừng lại vì những dự án của ông mà tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.