chánh phủ sẽ sẵn sàng làm theo những ý kiến của ông, về mặt
tài chính, quân đội và hải quan.
Tôi không thể, trong phạm vi bức thư này, nêu lên nhiều chi
tiết tỉ mỉ hơn được; tôi sẽ lưu ý đến việc này tùy theo sự tiến
triển của cuộc điều đình. Tôi nói điều này chủ yếu về
phương diện quan hệ ngoại giao. Nhưng ông có thể, ngay từ bây
giờ, hứa với An Nam sẽ giúp đỡ họ chống lại Trung Quốc.
Chúng ta coi như xóa hết cái phần bồi thường chiến phí họ
còn nợ nước Pháp.
… Tôi duyệt y hoàn toàn những biện pháp đề phòng ông đã dự
định thực hiện nhằm trả lại, sau một thời hạn mấy năm sẽ quy
định sau và tùy theo thái độ thi hành hiệp ước có trung thành
hay không, ba tỉnh đã bị Đô đốc La Grandière đánh chiếm.
… Chế độ bảo hộ làm nảy sinh những trách nhiệm mới cho
chúng ta, và nhu cầu chính trị không cho phép chúng ta rút
bớt lực lượng quân sự. Vậy cần thiết phải yêu cầu chánh phủ
An Nam phải đóng góp vào những chi phí cần thiết cho cuộc
bảo hộ mà chính họ là người được hưởng. Ông đã chỉ ra như một
điều kiện cần đòi hỏi, là việc trả một khoản tiền càng tương
đương với số tiền thu nhập của ba tỉnh được hòan trả lại càng
tốt, không kể những chi phí cần thiết cho việc thanh toán
đó…
Về vấn đề bồi thường chiến phí, cái phần còn thiếu cho
Tây Ban Nha phải được thanh toán nguyên vẹn…”
Chúng ta vừa đọc thư của Dupré trả lời cho bức thư này của ông Bộ
trưởng Hải quân.