BƯỚC NGOẶT TRONG CÂU CHUYỆN - Trang 204

“Xin cảm ơn, thưa ngài,” – Ông chủ tiệm nói và đưa cho ông

chủ tiệc của chúng tôi tấm thực đơn rượu vang.

Barker xem nội dung bên trong tấm bìa da bọc lấy thực đơn

một lúc, rồi ông ta tươi tắn nở một nụ cười.

“Tôi nghĩ tốt hơn là anh cũng nên lựa chọn hộ cả rượu vang

nữa,” – Ông bảo – “Bởi vì tôi có cảm giác anh biết loại rượu mà
tôi sẽ chọn.”

“Tất nhiên rồi, thưa ngài,” – Ông chủ tiệm nói, khi Freddie

đưa trả lại thực đơn rượu vang. Điều này làm cho tôi hoàn toàn
ngạc nhiên, nhớ rằng đây là chuyến viếng thăm đầu tiên của
Barker tới tiệm ăn này.

Ông chủ tiệm đi vào trong bếp trong lúc chúng tôi tán gẫu, và

quay trở lại sau chừng mười lăm phút.

“Bàn của các vị đã sẵn sàng, thưa các quý ngài,” – Ông ta nói.
Chúng tôi theo sau ông ta bước vào một phòng ăn liền cửa.

Chỉ có khoảng hơn một chục chiếc bàn, nhưng bởi vì bàn của
chúng tôi là chiếc bàn trống cuối cùng, nên chắc tiệm ăn này rất
đắt khách.

Ông chủ tiệm đã chọn một món súp nước dùng nhẹ, sau đó là

những lát thịt vịt mỏng, cứ như thể ông ta đã biết chắc rằng
chúng tôi sẽ không thể ăn một bữa thịnh soạn nữa sau bữa ăn
trưa tại lâu đài.

Tôi cũng ngạc nhiên nhận thấy rằng tất cả những loại rượu

vang ông ta chọn đều được phục vụ trong những bình đựng pha
lê. Do đó, tôi cho rằng ông chủ tiệm đã lựa chọn những loại rượu
vang của bản tiệm. Khi mỗi loại rượu được rót ra và uống, tôi
thừa nhận rằng, đối với khẩu vị tự nhiên không sành lắm của
mình, chúng có vẻ quá xuất sắc hơn những thứ mà tôi đã được
uống tại lâu đài Sefton Hall. Barker chắc chắn đã nâng niu
thưởng thức từng hớp rượu đầy và một lần đã thốt lên đầy tán
thưởng: “Đây mới đúng là loại McCoy thứ thiệt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.