BƯỚC NGOẶT TRONG CÂU CHUYỆN - Trang 36

Chỉ Là Bạn Tốt

T

ôi tỉnh giấc trước anh, thoáng chút rạo rực, nhưng biết

rằng chẳng thể làm được gì.

Tôi chớp mắt cho quen dần với ánh sáng mờ mờ, nhấc đầu và

nhìn dán vào tấm thân to đùng, trắng hếu và bất động bên cạnh
mình. Giá như anh năng hoạt động như tôi thì chả đến nỗi bộp
như chiếc lốp rỗng thế, tôi khó chịu nghĩ.

Roger cựa quậy, quay cả mặt sang phía tôi, nhưng tôi biết anh

sẽ chưa tỉnh giấc cho tới khi chiếc đồng hồ báo thức bên kia
giường cạnh anh chưa réo lên. Tôi phân vân không biết nên ngủ
hay dậy kiếm chút gì ăn sáng trước khi anh thức giấc.

Cuối cùng tôi quyết định cứ nằm nguyên đó mà mơ màng, để

chắc chắn không làm phiền tới anh. Khi anh dậy rồi, tôi cứ vờ
như đang còn ngủ – bằng cách ấy, anh rốt cuộc sẽ phải đi chuẩn
bị bữa sáng cho tôi. Tôi điểm lại những việc phải làm sau khi
anh đến nhiệm sở. Miễn là tôi vui mừng chào đón khi anh đi
làm về, anh dường như chả bận tâm xem tôi đã làm gì trong
ngày.

Một âm thành nhè nhẹ vang lên từ phần giường của anh.

Tiếng ngáy của Roger chẳng khi nào làm tôi phiền lòng cả. Lòng
trìu mến của tôi đối với anh là vô hạn và tôi những mong anh
tìm ra lời để thổ lộ cùng anh. Anh quả là người đàn ông đầu tiên
tôi thực sự tôn trọng. Đăm đắm nhìn khuôn mặt chưa cạo kia,
tôi nhớ đây không phải là diện mạo của anh khi anh bắt gặp tôi
ở quán rượu đêm ấy.

Tôi gặp Roger lần đầu tại quán rượu Cat and Whistle (Con

mèo và tiếng rít – ND), một quán rượu bình dân nằm ở góc
đường Mafecking. Bạn hẳn cho đó là lãnh địa của chúng tôi.
Anh thường có mặt quãng tám giờ tối, goi một pint ( 1 pint =

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.