BƯỚC VÀO CÕI TỬ - Trang 117

“Xem nào, chúng ta buộc phải tuân theo một số luật lệ,” Theo giải

thích. “Ngôi mộ này hiện đang ở trong tình trạng rất yếu, do đó tuyệt đối
không mang theo máy ảnh, không đèn flash, không đèn pin. Khi tôi mở
cửa, ánh sáng sẽ ùa vào. Mọi người sẽ nhìn thấy được đường đi, nhưng
không sáng sủa lắm đâu. Các bức bích họa phải được bảo quản bằng mọi
giá. Hãy cẩn thận khi bước xuống thang, và không được chạm vào bất cứ
thứ gì ở trên tường. Và khi tôi ra hiệu là đã đến giờ đi ra, chúng ta đi ra. Ta
có mười phút. Mọi người đồng ý chứ?”

Mọi người đều gật đầu. Theo mở cánh cửa bằng sắt nặng trịch. Anh

chàng biến mất đằng sau cổng xuống lăng mộ và cả bọn theo xuống những
nấc thang chật hẹp. Không khí càng ở sâu càng mát mẻ hơn, và có mùi bụi.
Amy nghe tiếng Dan ho. Con bé hy vọng không khí ngột ngạt sẽ không làm
ảnh hưởng đến chứng hen suyễn của nó.

Theo nói khẽ. “Lăng mộ được tìm thấy đã trống rỗng. Trước đó rất

lâu, bọn cướp đã lấy đi tất cả rồi. Nhưng nó vẫn còn một kho báu đáng giá
hơn.”

Họ bước vào căn phòng đầu tiên. Amy hít một hơi vào buồng phổi.

Màu sắc ùa túa ra với nó, vô cùng lung linh, sống động. Những sắc đỏ,
vàng, xanh lá, xanh dương.

“Đó, chính là Nefertari. Tên của bà nghĩa là Điều đẹp đẽ nhất.”

Bức vẽ hình người mặc chiếc áo choàng màu trắng trong suốt, có cổ

rộng màu vàng và đôi bông tai hình đóa hoa nở rộ.

“Bà ấy thật xinh đẹp,” Nellie nói. “Mình thực sự muốn chỗ nữ trang

của bà.”

“Nhìn lên xem,” Theo thầm thì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.