BƯỚC VÀO CÕI TỬ - Trang 168

“Không biết sao,” Amy hỏi lại. “Thật tức cười, vì tôi trông thấy bà ở

sân bay sáng hôm nay. Bà đứng cạnh một lão già nào đó, hy vọng như thế
bà sẽ trông như thể đang đi cùng với ông ta. Bà chính là kẻ đã cố gắng rạch
túi đeo hông của tôi!” Amy quay sang Theo. “Và anh đã giả vờ làm rơi
kính để bà ta có thể thực hiện điều đó!”

Hilary bật ra một tiếng cười lớn nhưng nghe như mắc nghẹn. “Tưởng

tượng giỏi thật!”

“Ôi, bà ngoại, hãy thú nhận đi,” Theo nói giọng mệt mỏi. “Bà không

nghĩ là mình chẳng lừa nổi một ai hay sao?”

“Ta đã thành công nếu cháu hợp tác!” Hilary rít lên.

Nhìn khuôn mặt méo xệch của Hilary, cơn thịnh nộ của Amy đã trở

lại. Một lần nữa bị phản bội, bị xem như một đứa ngốc nghếch. “Sao bà có
thể làm như thế chứ?” nó cao giọng. “Sao bà lại có thể phản bội Grace? Bà
ấy là bạn thân nhất của bà kia mà!”

“Chính xác!” Hilary bật khóc. “Và bà ấy đã có tất cả của cải trên thế

gian, còn ta thì sống trong nghèo khó. Ta không có mặt trong di chúc của
bà ấy. Vì sao ta lại không có một phần trong tài sản của bà ấy kia chứ?”

“Bà quả là một bà lão tham lam,” Nellie lắc đầu. “Nghiệp ác.

Lại thêm một vố nữa, Amy giận dữ tự nhủ. Nó tin tưởng một ai đó,

nhưng hóa ra điều đó hoàn toàn sai. Lúc này, Amy không biết liệu nên giận
Hilary hay bản thân mình hơn.

Theo thở dài. “Coi kìa, tôi xin lỗi vì đã cướp bức tượng,” hắn nói với

Amy và Dan. “Nhưng khi có ai đề nghị một món hời triệu đô, mọi người sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.