BƯỚM TRẮNG - Trang 103

“Ông để yên cho chúng tôi nhờ, ông Rawlins, đừng xía vào đời tư của
người khác. Tôi mong ông hiểu giùm cho”.
“Dạ, tôi hiểu ý ông”.
Tôi gác máy trên tay vẫn còn tiếng rung. Tôi lịch sự trả lời ngay.
“Alô”
“Ông làm sao ấy hở, ông Rawlins?”
“Xin lỗi ai đầu dây đấy?”, tôi lặp lại hết mấy phút.
“Andrew Voss đang nói đây. Ông được phép của ai mà đến ngay nhà đó
trưng ra bằng chứng?”.
“Tôi thiết nghĩ ông không còn hợp tác với tôi phải không?”.
“Tôi muốn nghe ông kể lại toàn bộ vụ việc”.
Tôi bực bộ gác máy, nghĩ sao tôi nhấc máy bỏ ra ngoài cho tới khuya lúc
đi ngủ.

• •
Tôi trở mình lúc một giờ sáng để thay băng, băng buộc chặt làm tay tôi tê
cứng, nhưng tôi không muốn nói là do Regina băng nên vậy. Tôi rửa vết
thương băng lại bằng băng gạc mềm. Vừa xong tôi nghe chuông điện thoại
reo.
Lần này reo một hồi rồi thôi.
Regina đang ngồi ngoài hàng hiên.
“Bồ nhí anh đó”, nàng đã bắt máy trước.
Tôi đi theo nàng trở vô buồng ngủ nhấc máy để dưới gối.
“Alô?”
“May quá gặp được ông, Easy. Bọn chúng nhốt Raymond”.
“Ai đầu dây vậy?”, tôi hỏi đến ba lần.
“Minnie Fry đây”.
Thì ra con bồ nhí thường trực của Raymond.
“OK, Minnie. Yên tâm đi. Ai bắt Mouse vậy?”
“Bọn cớm chứ ai!”.
“Hắn đang bị giam. Anh chàng nhờ tớ gọi cho cậu mà thôi”.
“Cậu đang ở phố Bảy-Bảy phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.