BƯỚM TRẮNG - Trang 126

Tôi rụt cổ so vai: “Để coi, hai ba tuần gì rồi?”.
“Sao ông chờ tới bữa nay mới nói”. Abernathy lo cuống cuồng.
“Thì nghe tôi kể ra đây. Eugene đề nghị tôi làm quản lý cửa hàng thịt, gã
giúp tôi học nghề, cân đo đong đếm thành thạo, làm nghề này rất lu bu. Mãi
ba tuần sau mới gặp ông thì có gì đáng trách”.
“Là vì tôi không ngờ Saunders lại đi rêu rao nói xấu về tôi”.
“Thấy hắn có vẻ khác lạ lắm, giờ ông mới chịu nói ra. Chắc là vì bữa đó
hắn uống quá chén, hắn còn kể chuyện chơi gái nữa!”.
“Chơi gái”, Abernathy nói như muốn chửi. “Bọn đàn bà con gái là quỷ sa
tăng”. Nghe gã nói tưởng hắn là ngài mục sư giảng đạo.
“Tôi thấy gã được lắm”.
“Còn bề trong nó thối ta, quỷ tha ma bắt nó. Chạy đâu cho khỏi tròi.
Không có đức tin dù có thần dược cũng không cứu nổi. Không, không bao
giờ. Chúa trừng phạt kẻ tà dâm mắc bệnh phong tình”.
Mặt gã đỏ bừng, môi miệng run lắp bắp. Nhà Saunders có tiền sử bệnh tâm
thần.
“Ồ, hắn có kể cho tôi nghe chuyện của ông”, tôi nói. Thôi ta nói qua việc
ông về làm cho hãng Star”.
Tôi bịa đến chuyện hãng Star đang cần một tay nghề quản lý cửa hàng
đáng tin cậy. Rồi tôi hẹn hai tuần sau sẽ đưa gã đến gặp ngay Eagene
Tooms. Tôi đưa địa chỉ và số điện thoại dỏm cho hắn.
“Còn tôi có thể gặp người bà con tại địa điểm nào?”.
Ra tới cửa tôi hỏi lại.
“Ông muốn hỏi J.T chi vậy”.
“Không nói được. Hắn tử tế với tôi, mời tôi uống rượu cho tôi biết tên ông.
Như vậy còn hơn một câu chào”.
“Hắn bỏ đi lâu rồi”.
“Đi rồi, Ở đâu biết không?”.
“Về miền bắc”.
“Về Frisco àh?”.
“Nhà hắn ở tận bên Oakland, tôi chưa tới đó?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.