BƯỚM TRẮNG - Trang 128

Walter Mosley

BƯỚM TRẮNG

Chương 23

Sáng ra, tôi lo đi kiểm tra lại số tài sản. Đi tới nơi anh chàng thợ mộc
người Guatemala đang sửa sàn nhà một căn hộ ở phố Quizley Street. Tôi
hỏi thăm anh chàng làm vườn bỏ việc sáu tuần lễ không xén cỏ. Đi dò xét
nhiều chỗ, nhặt mấy mẫu rác, ghi dấu những chỗ sai sót để Mofass lần theo
đó mà tìm.
Tôi lấy xe ra đi tới văn phòng làm việc của Mofass. Vừa tới thấy hắn ho
khạc nhổ vô tấm khăn lau. Tôi vào tận trong giường hắn vẫn còn ho, hắn
vừa ho vừa nhắc chuyện nhóm DeCampo thỏa thuận những điều kiện do
tôi đưa ra.
“Ông DeCampo gọi máy trực tiếp”, Mofass nói khè khè.
“Kể ra gã cũng biết điều?”.
Chợt nghĩ lại tôi lỡ lời, e là nghe vậy Mofass lên cơn ho dữ dội hơn.
Những cơn ho giày vò thân xác làm chảy nước mắt nước mũi tùm lum.
Khạc nhổ hết đàm rồi Mofass nói: “Ông định ký kết hợp đồng với họ sao?”.
Tôi ngại phải nói ra hết cho gã nghe. Bởi không, biết đâu hắn lăn đùng ra
chết bất tử.
Tôi chỉ nói: “Để coi, ta sẽ bàn lại một lần nữa trước khi ký kết”.
Tôi không nghĩ là bọn này sẽ cướp mất tài sản. Nếu phóng con đường
ngang qua chỗ tôi, tôi phải lo gặp ngân hàng đòi bồi thường trăm phần
trăm.
“Để tôi gọi điện thoại”, tôi nói.
“Tôi phải đi ngay, tôi cảm thấy khó chịu trong người”, gã nói.
Tôi đứng nhìn gã khoác chiếc áo pa đờ xuy, đội mũ, quần áo dày cộm như
một gánh nặng đeo trên vai đè bẹp gã xuống. Gã bước ra ngoài vừa đi vừa
ho cho lúc xuống dưới cầu thang.
Tôi ngồi xuống quay số nào dễ nhớ ra nhất.
“Bệnh viện Temple Hospital tôi nghe đây”, người phụ nữ da trắng nói
giọng mũi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.