BƯỚM TRẮNG - Trang 129

“Cho tôi nói chuyện với khu hộ sản lầu sáu”.
“Chờ một lát”, tiếng ngắt máy rồi có tiếng nhấc máy vo ve, một giọng nói
rõ hơn lúc nãy, “Khu hộ sinh tôi nghe”.
“Cho tôi gặp Regina Rawlins”.
“Bà đang bận. Xin lỗi ai đầu dây”.
“Này Louise, nghe đây, nhờ em cho gặp vợ tôi?”, tôi nói.
“Phải Easy không?”
“Louise, mạnh khỏe chứ? Nghe Regina nói em đã đi làm lại”.
“Khỏe, cám ơn!”. Tiếng cười của người răng thưa “cũng nhớ lắm đấy”.
“Thấy Regina quanh quẩn đâu đó không?”.
“Ôi, giọng nói nghe sao mà dễ thương quá!”.
“Gặp một người đẹp ăn nói duyên dáng như vậy lắm đàn ông thích đó,
Louise”.
“Ok. Vậy thôi nhé?”.
“Chờ thêm một lát nghe tiếng vợ tôi trong máy”.
“Ô kìa, cưng”, nàng nói.
“Hắn vừa được xét nghiệm ở bệnh viên bên thành phố Oxnard, được sát
nhập với bệnh viện hải quân. Trước kia hắn là thủy thủ tàu biển dương, chủ
tàu lo trang trải viện phí”.
“Hắn còn vào đó nữa không?”
“Vắng lâu rồi, từ năm 1938. Mới nhập viện lại ba tháng nay. Nếu không lo
chữa trị bệnh sẽ trở nặng hơn trước”.
“Em ghi lại địa chỉ rồi chứ”.
“Hắn để lại đây. Số hai-bốn tám- chín phố Stockard Street, Dakland,
California. Số điện thoại Axminister 2-554”.
Tôi ghi vào kẹp giấy mà. Mofass để lại trên bàn.
“Anh đưa em đi ăn để bà Gabby Lee trông con”, tôi nói.
“Tối nay không nghỉ được, cưng”. Thấy nàng lúng túng.
“Em còn phải lo cho xong việc hết ca này, em đã dặn trước Butler tối em về
trễ”.
“Thôi sáng mai”.
“Em phải vào làm, chào anh”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.