BƯỚM TRẮNG - Trang 124

“Tôi không biết Roger là ai?”.
“Tôi làm ở hãng Star Meat Packing thành phố Clara, thưa ông Aberthany.
Tôi cần bàn chuyện làm ăn với ông”.
Người nghèo ai cũng mong có việc làm, dù đang có việc làm ổn định chắc
gì đã là một chỗ làm bảo đảm lâu dài. Ông chủ đổi tính bất chừng có thể sa
thải công nhân, hay gặp mẹ già đau yếu cần kiếm thêm thu nhập phải đổi
chỗ làm.
Tôi không biết có phải Abernathy đang gặp lúc túng quẫn. Nhưng dù sao gã
cũng phải mở cửa.
Tôi phải tươi cười để yêu cầu được chấp nhận, nếu tôi là một người da
trắng.
“Chào ông Abernathy!”. Tôi nắm chặt tay ông giật giật”. Vậy là cuối cùng
cũng gặp được ông?”.
Gã nhếch mép cười đáp lại, chợt cau mày lùi lại một bước. Tôi liếc nhìn
cây thánh giá hắn đeo trên cổ, miệng mồm tôi còn nồng hơi men.
Ta muốn trở xuống dưới kia, người anh em Abernathy ở đây không tiện.
Tôi vừa nhận được một việc làm cho ông chủ cửa hàng thịt Starr, tôi chợt
nhớ đến ông bạn đây!
“Sao?”.
“Cho phép tôi vào trong nói qua việc này!”.
Tôi lê bước vào tới ngay giữa gian phòng. Tôi rành mấy chỗ này vì kiểu
xây dựng giống như khu chung cư nơi tôi sống. Một căn hộ vừa đủ ở, một
chỗ kê giường nằm, chỗ nấu ăn buồng tắm kề liền.
Nhìn cách trang trí bên trong, tôi biết đây là một căn hộ độc thân. Một bàn,
một ghế một tủ đứng có ngăn kéo. Sàn nhà lau chùi sạch, không lót thảm.
Tôi tìm chỗ dựa lưng, duỗi thẳng chân cho dễ thở.
“Ông đau chân à?”, Abernathy hỏi.
Tôi nhìn thấy một cuốn Thánh kinh để trên bàn trước mặt đang đọc dở,
gạch mực xanh hết phân nửa trang.
“Sao? Ồ, ông vừa nhắc cái chân đau?”.
Abernathy đứng ngay dậy, tôi phải nói dối cho thật hay.
“Tôi đi chiến đấu bị thương, còn nhiều mảnh đạn chưa gắp ra được. Bọn tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.