BƯỚM TRẮNG - Trang 184

Walter Mosley

BƯỚM TRẮNG

Chương 35

Tôi thức dậy lúc sáng sớm, nhìn thấy Jesus đang ngồi ngũ dưới chân
giường. Nó ngồi cuộn mình lại, quần áo còn nguyên, miệng há to. Nó chỉ là
một đứa trẻ sống giữa một thế giới quay cuồng.
Jesus gốc gác ở đâu tới nay tôi chưa biết hết. Có một dạo tôi thấy nó sống
chung với Primo, bạn tôi trong xóm dân nói tiếng Tây Ban Nha, sau đó
Primo bỏ đi nó về sống với tôi.
Nó coi tôi như cha ruột, nhưng từ ngày Regira bỏ đi, ít khi tôi về nhà.
Tôi đem quăn mấy vỏ chai rồi trở vào nhà làm bữa ăn sáng, món bánh mì
thịt Jambon. Jesus ngồi ăn lặng lẽ một mình.
“Con đừng có lo!, rồi mọi chuyện sẽ qua như mọi lần trước”, tôi dặn nó.
Jesus gật đầu biết vâng lời. Tôi khều vô người, nó nhào xuống đất.
“Chờ nó đi học tôi gọi cho Quinten Naylor.
“Gì hả?”, gã nói như hét vô tai.
“Ờ, tôi đây, ông là cảnh sát hay sao vậy?”.
“Rawlins hả?”.
“Robin Garnett, Cyndi Starr nay là gì cũng được. Con bé mới đẻ ba tháng ,
nó chưa lần nào đi qua Châu Âu , đã bỏ hoc trường UVLA”.
Im lặng một lúc gã mới nói. “ Ông cứ nói tự nhiên”.
“Viola Samders kể, nhìn thấy .I.J. tại quán bar lúc Robin bị bắn chết.
“Lên hàng trên nàng cũng muốn che chở cho hắn, chỉ có vậy”.
Tôi kể chuyên Prancer va Viola cho gã nghe.
“Tôi đã hạ được thủ phạm, Easy!”.
“Ông không giết được ai , ông đừng xía mũi vô chuyện này”.
Quiten gác máy, tôi ngồi dưa lưng ra sau.
Tôi thèm rượu, tôi nhớ Regina lấu tay vỗ vỗ vô đầu.
Tôi chợt nhớ ngày đưa mẹ tôi tới nơi an nghỉ cuối cùng , tại nghĩa trang
St.Ive ngoại ô Louisiana. Cha tôi mặc đồ đen thắt cà vạt đen tay cầm một
cành hoa kim ngân tay kia dắt tôi theo. Cô tôi và mấy người con đưa ra tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.