BƯỚM TRẮNG - Trang 182

Walter Mosley

BƯỚM TRẮNG

Chương 34

Bull Horker mở một quán bar xuềnh xoàng ở vùng ngoại ô. Hai anh em tậu
được một ngôi nhà trệt lợp ngói trong khu đất trống thuê lại của một người
bạn đang bị giam vì tôi ngộ sát.
Bull thân hình lực lưỡng, giống như pho tượng tác Balzac kết hợp cái đẹp
thân thể và tâm hồn. Cái bụng chắc nịch, hai bên hàm nghiến chắc như
muốn nhai nát cai ống điếu.
Da mặt lốm đốm nhiều chỗ như một tác phẩm điêu khắc gỗ phương đông,
da căn ngược ra sau như con hà mã.
“Sylvia nào?”, gã vừa hỏi vừa ngoảnh mặt nhìn nghiêng một bên, tai áp
xuống sàn.
Chúng tôi ngồi phía sau quán bar lụp xụp. Bailey, tay nấu bếp đã từng bị tù
một lần, đang làm món thịt xườn lăn bột sau quầy bar.
Bull từ bên Mississipi di cư qua Chicago, giờ trụ lại L.A. lo làm ăn, gã
không chịu nổi cái lạnh thấu xương bên đó. Tính gã hay làm phước, tôi
cũng vậy. Horker giúp ai đều có giá, có khi tiền mặt, khi thì một món gì đó
kèm theo.
Gã kiếm tiền đủ cỡ; từ nhặt một chiếc nhẫn đính hôn loại rẻ tiền việc đâm
thuê chém mướn.
“Synvia Bode”. Tôi nói ra. “ Tên hành nghề thì phải; con bé đó làm nghề
biểu diễn thoát y vũ?”.
Tôi lắc đầu.
“Tôi cũng có sao đâu?”.
“Có chắc ông không biết con bé đó?”, tôi nhắc lại .
“Chắc như ly rượu này !”, gã thở ra một hơi.
“Bọn cớm đang truy tìm con bé đó, con bé Sylvia”.
“Vậy sao?”
“Bọn chúng theo chân tôi đi tìm. Nếu tôi chưa tìm ra, tôi hợp tác với bọn
cớm?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.