BƯỚM TRẮNG - Trang 19

để thấy ra mình chịu thiệt.
“Rồi sao?”, tôi hỏi lại.
“Bọn chúng sẵn sàng cho cậu vay tiền mở rộng khu này. Một trăm ngàn đô
với lại cậu được tham gia như một cổ đông”.
“Tôi không thể chờ cho đến lúc nhận được tiền”>
“Ông chỉ cần nói OK là được, ông Rawlins, hội đồng quản trị cùng nhất trí
là được”.
Mỗi khi có cơ hội làm ăn tôi đều chuyển cho Mofass lo hết. Gã là người
đại diện giao dịch làm ăn của công ty. Hội đồng quản trị chỉ có một người.
Tôi ngồi cười một mình. Tôi là con của một thợ rừng, một thằng nhóc
Negro mồ côi đến từ miền nam. Chưa từng được nắm trong tay năm ngàn
đô, thế mà nay lại gặp dịp bọn da trắng kinh doanh nhà đất đến gạ gẫm.
“Ta tổ chức cuộc gặp ngay”. Tôi nói: “Tớ cần gặp mặt bọn này, nhưng chớ
vội cả tin, Willy, chưa hẳn là vậy đâu”.
Mofass nhếch mép cười, hít dài một hơi xì gà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.