BƯỚM TRẮNG - Trang 202

“Tớ muốn để bọn chúng hiểu là giết Mofass cũng không thể cứu được
mạng sống bọn chúng”, tôi nói. “Còn nữa, Raymond”, tôi chỉ ngay vô mặt
hắn. “Tớ không muốn thấy có người chết hoặc bị thương”.
Tôi đã từng đọc qua nhiều tác phẩm ca tụng tính ưu việt của chủ nghĩa tư
bản, chẳng thấy cuốn nào nói đúng dù chỉ là một ly sự thật.

• •
Tôi ngồi vào bàn giấy coi lại báo cáo vụ giết Bull Horker. Tôi cố tìm cho
ra manh mối chứng minh hung thủ phạm lả Vernor, hoàn toàn không thấy.
Tôi thấy cần phải giữ im lặng, ngay cả trước lúc Regina bỏ đi, đến lượt
Edna, Jusus đang coi truyện , tôi vẫn còn sống nhăn.
Chợt tiếng cánh cổng mở ra ken két, tôi nhìn qua cửa sổ, Quinten Naylor
quay lại đây. Gã vẫn mặt bộ đồ cũ y như bữa hôm đưa tôi tới nhà xác nhận
diện Bonita Edwards.
Tôi trách móc hắn để cho Regina bỏ đi, nói ra vậy nhưng tôi tự biết mình
sai.
Hắn không ngạc nhiên thấy tôi bước ra mở cửa, không chờ gã đưa tay gõ.
Tôi châm thuốc hút, gã đưa tay lên gãi đầu.
“Ông không còn bị buộc tội nữa?”. Naylor nói.
“Ối chà? Thế nào rồi ?”.
“Vợ ông ta bị bắt giam”.
“Còn Milo thì sao? Chợt tôi nhớ tới thằng nhóc đó trước tiên”.
“Đưa ra phiên tòa thiếu niên”.
“Đúng thế, tội lỗi trút lên đầu bọn trẻ, giam nó vô tù thay cho người lớn
làm bậy”
“ Mẹ nó đã chịu tội ,bà đã thú tội”.
“Sao?” Tới giờ tôi chưa tin. Tôi còn nhớ gương mặt bà biến sắc ra sao lúc
nhìn thấy mấy tấm ảnh tôi đưa ra?
“Bà ta chưa hiểu gì đâu, mãi về sau bà mới sắp xếp nhớ lại từ đầu. Ông
Garnett kể a cho bà nghe qua mấy vụ giết người , trước lúc xảu a vụ án đứa
con gái. Bà chưa thể nào nghĩ ra cho đến lúc ông kể cho bà nghe chuyện
đứa cháu ngoại. Chính ông ra đã gặp gỡ Robin ngay sau khi nàng vừa bỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.