BƯỚM TRẮNG - Trang 45

Tôi gom góp mấy chuyện đồn đãi tin tức đăng trên báo, và những chuyện
kể về Robin Garnett.
Chuyện Robin Garnett không có gì đáng nói. Nàng sống chung với cha mẹ
ở phố Hauser, tây Los Angeles. Cha nàng là một công tố viên tòa án thành
phố, mẹ làm nội trợ. Robin hai mươi mốt tuổi đang học đại học UCLA
năm thứ hai. Nàng vừa đi du lịch một chuyến Châu Âu về và còn tiếp tục
theo học.
Nàng rất xinh đẹp (Robin là nạn nhân duy nhất đăng ảnh trên báo). Tóc
nàng đỏ hoe,miệng cười có duyên mặn mà (theo như nhận xét của cha mẹ
nàng). Nàng chải tóc ngược ra sau, thẳng nếp. Nàng mặc chiếc áo bờ lu cài
nút vạt trước, không sót một hột. Nhìn tấm ảnh chụp để cha mẹ của nàng
lưu trong sổ học bạ, không thấy có một dấu điềm báo hiệu trước chẳng
lành.
Báo không nói vì sao nàng lại là nạn nhân thứ tư, tiếp theo sau ba vụ kia
nạn nhân là con bé da đen. Cho dù muốn bổ sung thêm một nạn nhân
người da trắng trong chuỗi vụ án giết người đi nữa, thì tại sao thủ phạm
giết chết ba con bé làng chơi rồi mới tính tới lượt nạn nhân là nữ sinh?
Tôi bước vội ra ngoài đường phố, đầu óc rối mù.
“Ông tìm được bài báo đó chưa, Ezekiel?”.
“Chưa, Ờ, tôi… tôi lắc đầu. Nghe nói vậy bà nhíu mày lại, ý bà muốn sửa
lưng phải nói cho đúng “Dạ có”…

• •
Quán bar John Mc Kenzil hoạt động đã mấy năm nay. Gã bày thêm tám
quầy, một cái bếp phục vụ ăn tối và thuê một tay bếp trưởng chuyên làm
món bít tết xà lách. Trang trí sân khấu chơi nhạc blues và Jazz. Thuê ba
anh em phục vụ quầy, chạy bàn sân khấu.
John còn một quán ba Targets nữa giao Odell lo kinh doanh. John không
có giấy phép mua bán rượu, nên nhờ một tay khác đứng tên. Odell được
giao quản lý quán bar. Tính lão dễ chịu, kém hai tuổi đầy lục tuần, lão hơn
tôi tới hai mươi hai tuổi.
Odell đang ngồi ở quầy phía sau dãy bar nhấm nháp ly bia, trên tay là tờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.