BƯỚM TRẮNG - Trang 44

dân da màu. Cho dù có tử tế như bà Keaton, thì đó cũng là mẫu người hoàn
toàn xa lạ với quan điểm chúng tôi.
“Chào ông Ezekiel”, bà Keaton cất tiếng.
“Stella”.
“Thằng nhóc Jesus ra sao?”.
“Nó khỏe, khỏe lắm”.
“Thứ bảy nào nó cũng tới đây, nó muốn được giúp đỡ hơn là đọc sách,
nhưng cũng đã có tiến bộ. Lâu lâu, tôi tới gần bên thấy nó đang gắng đọc
một mình”.
Bác sĩ chẩn đoán thanh quản nó không có vấn đề gì đáng lo, vẫn có khả
năng nói được như là người bình thường.
“Nó sẽ nói được tốt thôi”, tôi nói. Vậy là yên chí còn hơn là nói nhiều.
Bà cười để lộ cả phần lợi bóng loáng như xà cừ. Bà Keaton nhỏ người, dẻo
dai, mái tóc cũng một màu như bà Gabby Lee. Nhưng bà Keaton thì như
trong vỏ chai, còn bà Gabby thừa hưởng từ cuộc xung đột do người da
trắng phát động đối với phụ nữ da màu từ mấy thế kỷ trước.
“Bà còn giữ báo ra hai tháng trước chứ, Stella?”
“Có đây. Báo Times và Examiner”.
Bà dẫn tôi vào trong căn phòng phía sau có đặt chiếc bàn rộng rãi, bên
trong một mùi giấy bảo cũ trên kệ chất đầy các thứ báo tôi cần đọc.
Đây là những tờ báo đăng tải nhiều tin tức mà Naylor đã kể cho tôi nghe
trước. Tin tức đăng tải ở trang cuối không có chứng cứ nào liên quan đến
tội phạm.
Chưa tìm thấy tung tích hai nạn nhân Willa Scott và Juliette Le Roi ngay
sau những ngày xảy ra vụ án. Trước tiên cả hai làm nghề phục vụ quán bar.
Nhưng hiện tại Willa thất nghiệp.
Bonita Edwards đang còn phục vụ cho một quán bar ngay trong đêm xảy
ra vụ án. Nàng có uống rượu trước đó và còn nói chuyện với khách. Nhân
chứng kể lại đã nhìn thấy nàng ra về một mình. Vậy thì chẳng có gì đáng
nói, nàng có thể hẹn hò với mấy anh chàng đã có vợ mà không cần nghe
lời đồn đại về hành vi của hắn và có thể hẹn hò với một tên sát thủ mà
không ai biết mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.