BƯỚM TRẮNG - Trang 56

tôi sẽ giết hắn ngay, như giết một con kiến.
“Trước đó một tuần cậu thấy con bé làm gì không?”, tôi hỏi, tôi cần biết rõ
sự việc nữa để cho gã đỡ đau lòng.
“Tôi không để cậu phiền đâu Easy, tớ còn biết nó đang ở xóm Betheme”.
Tôi cố làm ra vẻ đau khổ. Roger nhắc xóm Betheme tức là nhắc đến xóm
chơi bời do tay ma cô da trắng Max Hovard cùng với vợ hắn Estelle cầm
đầu.
“Cám ơn cậu, Roger”, tôi trịnh trọng nói.
“Vợ cậu xé xác cậu ra đấy!” Roger lắc đầu.
“Tớ phải lo giải quyết xong tên Charles Warren. Hắn bắt thằng con tớ gọi
hắn là Bố già, bắt vợ tớ cũng gọi hắn là Bố già luôn. Nàng coi tớ như là thứ
đồ chơi. Nàng phải đi gặp ngay tay đó ngày thứ sáu. Tớ thấy được mảnh
giấy ghi ngày cất giấu trong chiếc ví tay của nàng.
Tôi phải đi ngay, phải về thôi. Nghĩ sao tôi nói: “Cậu chả hiểu gì hết”
Roger thong thả ngước nhìn tôi. Toàn thân gã cứng đờ.
Gã cất tiếng. “Sao hả?”.
“Tớ muốn dành cho con bé một dịp may, cậu không nghĩ ra đâu. Có nghĩa
là hôm đó con bé về Soledad gặp cậu, phải không?
Roger trố mắt nhìn.
“Mấy con bé đó chờ lâu mấy tháng không tới nó bỏ đi, còn vợ của cậu lúc
này cũng ở bên cậu, đúng không?”, tôi nói thêm.
Gã không gật đầu. Tôi với gã không còn bạn bè nữa. Cậu nghĩ thử coi,
Roger. Kể lại cho vợ cậu nghe?
Tôi đứng dậy bỏ đi, Roger ngồi nhìn theo. Tôi bỏ luôn chiếc khăn mù soa.
Biết đâu nhìn lại lớp giấy thấm ướt máu gã sẽ nhớ đến lời tôi, đành giành
cơn giận giết chết Charles Warren.

• •
Nhà Howard sơn màu vàng. Lúc trước là nhà trệt một lầu, sau cơi thêm lên.
Ban đầu xây nhà dành để kinh doanh. Dần dần xây thêm một gian nữa, kế
bên hông. Tới năm 1952 xây thêm một lầu có sân thượng mái bằng, trồng
bông, Estelle tự tay chăm sóc. Khấm khá lên mua luôn một căn bên cạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.