BƯỚM TRẮNG - Trang 55

Barman là dân da đỏ thì Roger chịu một nửa án mà thôi.
Easy, Roger Vaughn chào tôi. Gã ngồi khom người trên bàn, hai bàn tay
rắn rỏi ôm lấy bình bia đầy tràn.
“Roger, lâu quá mới gặp lại cậu!”.
“Mới đây thôi”, gã gật gật nhớ ra.
“Cậu đã trả hết nợ. Nếu cậu không ăn năn thì khó mà về đấy? Tôi kéo ghế
lại ngồi.
“Mẹ nó, cũng phải hao tiền nhiều đấy”.
Roger uống đã nhiều gã nói líu lưỡi. Tôi nghĩ mình chửi cho gã tức mà nói
ra hết không chừng lại được việc. Phải ráng để nghe chuyện trái tai, tôi đã
uống sương sương trước đó nếu không tôi bỏ đi rồi.
“Quỷ tha ma bắt con vợ tớ. Ngay trong đêm đó, nàng bỏ đi về Soledat và
còn cười tớ nữa. Nàng đi theo thằng chó nào đó”.
Roger bóp chặt chiếc ly vỡ vụn; rơi xuống từng mảnh. Bia lẫn với một
chút máu loang ra mặt bàn. Tôi rút miếng khăn giấy chặn lại, đưa chiếc
khăn mù soa cho Roger. Gã nhìn biết điều.
“Cám ơn cậu Easy. Cậu là bạn tớ, một người bạn tốt”.
Bạn có thể mua được tình bạn nơi một tay người với một nắm lông vũ –
pha lẫn chút muối mặn.
“Cám ơn Roger:, tôi nói.
Tôi với tay qua vỗ lên vai nổi cộm của hắn nói. “Tớ đang đi tìm cho ra
việc này”.
“Việc gì vậy?”.
“Cậu biết con bé Bonita Edwards?”.
“Ờ-hơ, biết chứ tớ biết nó. Thật là một điều sỉ nhục cho con bé”.
Roger đập tay xuống bàn, máu chảy thấm ướt cả tấm thảm. Giữ cho thật
chặt, Roger, còn ra máu nhiều lắm”.
Gã nhìn bàn tay máu thấm ướt cả tấm khăn mù soa mới hoảng hồn, gã nắm
chặt bàn tay co lại, để bớt ra máu.
“Cậu muốn hỏi cho ra con Bonita à?” Con bé là chỗ quen biết bạn bè tớ.
Gặp ai quen tớ cũng hỏi có nhìn thấy nó vô đây trước khi bị giết chết?
Gã chậm rãi lắc đầu, mắt đảo qua đảo lại một hồi rồi gã nói. “Nếu có ở đó,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.