BUỒN NHƯ THỂ MUỐN TAN RA - Trang 61

đất của Ireland nơi bà đã từng đặt chân đến. Nhưng Patricia cũng là
một người phương Tây đích thực, bà có thể giúp đỡ nhưng bà luôn tạo
điều kiện để chúng tôi tự làm mọi thứ một mình. Ở nhà không có
máy giặt, nên mỗi tuần, chúng tôi đều phải dành một chút thời gian
mang quần áo ra tiệm giặt là. Patricia thường mang đồ đi giặt vào
chiều thứ Sáu, nhưng bà chẳng bao giờ đề nghị chúng tôi có muốn
bà mang giùm không.

- Nếu cháu không thể phân chia thời gian để dành một tiếng

đồng hồ cho cửa tiệm giặt là, thử hỏi sao cháu có thể học cách quản
lý thời gian tốt? Ta có thể giúp cháu một lần, nhưng sẽ chẳng có ai
đi theo cháu cả đời để gánh giùm cháu một việc gì đó được!

Một cô bạn của tôi, người Việt Nam, từng sang Anh tham gia khóa

học ngắn hạn kéo dài hai tháng. Do không tìm hiểu thông tin trước
nên tới Glasgow mới tá hỏa nhận ra mình không mang theo
adapter

(1)

. May mắn thay, bác chủ nhà đã chuẩn bị sẵn và cho cô

mượn. Trước ngày bay về, cô muốn “xin” chiếc adapter đó để sạc
laptop và điện thoại ở sân bay vì biết giá trị của nó không nhiều và
chiếc adapter trông có vẻ cũ.

- Không được, nếu ta để cháu mang về, khi những sinh viên

khác đến và cần, ta sẽ phải chạy đi mua giúp họ. Xin lỗi nhưng ta
nghĩ cháu nên tìm mua ở cửa hàng tiện lợi trong sân bay.

Về Việt Nam, cô bạn vẫn chưa hết sốc nên đi đâu cũng rêu rao

chuyện đó như một hành động khiếm nhã của dân Anh. Cô đâu biết
rằng thẳng tính, sòng phẳng đã thuộc về những nét đặc trưng của
người phương Tây và chính đặc điểm đó giúp họ thoát khỏi những
tình huống bối rối không cần thiết.

Tôi biết ơn Patricia. Nhờ có bà, tôi luôn có mười lăm phút đồng

hồ ra tiệm giặt là, thêm bốn lăm phút nữa ngồi nhìn những vòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.