BUỒN NHƯ THỂ MUỐN TAN RA - Trang 81

ngày ngồi đọc sách trong vườn nhà, nhâm nhi một cốc cà phê nóng
tự pha, thấy mùa xuân tràn ngập trong lòng. Người dân Cork hiếm
khi ca thán chuyện mưa, tuyết nhưng thường hồ hởi chào hỏi nhau
hơn những giờ có nắng ghé thăm. Người ta nắm tay, khoác vai
nhau đi trên phố, đổ những chiếc bóng đôi xuống mặt đường. Ra
Dunnes Store mua hàng thường bắt gặp những đàn chim bay về,
mang theo biết bao tin yêu và phấn khởi.

Jan đùa, chắc tại mùa xuân nên tôi cũng ít than phiền chuyện

trường chuyện lớp. Rắc rối không hẳn hoàn toàn biến mất, chỉ là
tôi chọn cách không biến chúng thành mối quan tâm duy nhất của
ngày. Như một lời chúc may mắn của mùa xuân, tôi chỉ còn duy
nhất một học phần cho kì hai, nhưng lại là học phần chiếm tỉ
trọng lớn nhất: bốn mươi tín chỉ. Tôi không phải đến trường mỗi
ngày nữa mà bắt đầu viết thư, nộp CV đến các tòa soạn báo, các
công ty sách, nhà xuất bản trong vùng để xin thực tập, lấy tư liệu
viết luận văn.

Để đánh dấu thời điểm kết thúc học kì một và cũng để chào đón

mùa xuân đến, chúng tôi xin phép Patricia tổ chức một bữa tiệc nhỏ

vườn vào buổi trưa thứ Bảy. Bạn trai Maria đến trước. Chàng trai

Galway tên Michael, tóc bạch kim, cao và trắng. Michael mang đến
một chai rượu vang trắng, đặt trong một chiếc giỏ mây được đan
rất khéo. Một lát, tiếng chuông cổng vang lên. Jan mang theo một
giỏ hoa quả. Chúng tôi bắt đầu nướng thịt. Patricia chỉ Jan và
Michael tìm bộ bàn ghế cũ trong nhà kho để mang ra đặt giữa vườn.
Chiếc bàn gỗ trắng được lau sạch trở nên sáng bóng trong những
vạt nắng như mật của mùa xuân. Chúng tôi ngồi đó, ăn thịt nướng
và uống rượu vang, chuyện trò vui vẻ. Bầu trời xanh ngắt, điểm
xuyết vài đám mây trắng xốp. Ngày trôi qua êm đềm.

- Giáng Sinh vừa rồi, cháu có về nước thăm gia đình không Jan?

- Patricia ân cần hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.