BUỒN NHƯ THỂ MUỐN TAN RA - Trang 99

- Chứ không phải cháu tiếc vì đã bỏ cậu ta ở nhà để lên Dublin

làm nhiệm vụ hả? - Patricia trêu.

Tôi nhớ đến nụ hôn mềm ấm, dài như bất tận của Jan hồi

tối, bất giác thấy hai má nóng bừng.

***

Cuối tháng Ba, Jan cảnh báo tôi về sự thay đổi giờ vào ngày

cuối tháng. Cuối tháng Mười, đồng hồ được văn trở lại một
tiếng, chín giờ thành tám giở thì trong đêm ngày Ba mươi mốt
tháng Ba, rạng sáng ngày mùng Một tháng Tư, kim đồng hồ sẽ được
trả lại vị trí cũ. Thời gian sẽ tiếp tục chạy như bình thường, nhưng
khi bạn đã quen với kiểu giờ này thì bạn sẽ thấy việc đổi giờ thêm
một lần nữa là cả một rắc rối chưa thể quen ngay. Jan có cách giải
thích rất ngộ nghĩnh về hoạt động này của cộng đồng châu Âu.

- Anh đoán là mùa đông, vài ông quan chức cấp cao muốn ở nhà

ngủ thêm với vợ thêm một tiếng nên đã ra lệnh vặn ngược kim đồng
hồ. Gần hết mùa xuân, ngủ no mắt rồi mới cho đồng hồ chạy
bình thường trở lại.

Tôi không thể nhịn được cười trước lời lý giải đó của Jan. Kì thực,

tôi không bận tâm lắm. Chỉ cần vài buổi sáng ướp lạnh, mở mắt ra
được thấy Jan nằm bên cạnh, thở nhè nhẹ là được thôi mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.