Họ ngồi trong phòng khách căn biệt thự của anh tại khu phố Tây Central
Park tại Manhattan. Cái nơi xưa kia có lẽ từng là căn phòng hiu quạnh, tĩnh
lặng dành cho khách khứa và những tay ve gái vào thời Trùm Tweed
là một phòng giám định hiện trường vụ án chỉn chu. Phòng đầy ắp trang
thiết bị giám định chứng cứ, máy vi tính và dây nhợ, dây nhợ chằng chịt
khắp nơi, khiến việc di chuyển xe lăn của Rhyme lúc nào cũng mấp mô,
một cảm quan mà anh chỉ cảm nhận được từ phần vai trở lên.
“Ông bác sĩ đến muộn,” Rhyme làu bàu với Sachs. Không cần thiết vì cô
chỉ ở cách anh có ba mét lúc anh nói chuyện với Thom. Nhưng anh vẫn còn
bực và cảm thấy đỡ hơn nếu được cằn nhằn thêm chút đỉnh. Anh cẩn thận
đưa cánh tay phải đến bàn rê cảm ứng ở phía trước rồi cuộn xem những
đoạn cuối cùng của bản báo cáo. “Tốt.”
“Em gửi nhé?”
Anh gật đầu rồi cô nhấn một phím. Toàn bộ sáu mươi lăm trang báo cáo
được mã hóa khởi hành vào không gian ảo đến cái đích cách đó gần mười
cây số: cơ sở phân tích hiện trường của Sở cảnh sát New York tại Queens,
nơi bản báo cáo sẽ trở thành nội dung trụ cột cho vụ án New York khởi tố
Williams.
“Xong.”
Xong… nhưng còn phải cho lời khai trước tòa vào phiên xử tay trùm ma
túy này, kẻ đã phái bọn đàn em mười hai, mười ba tuổi xuống đường phố
khu Đông New York và Harlem để giết thuê cho gã. Khó khăn lắm Rhyme
và Sachs mới định vị và phân tích được nhiều mẩu li ti các chứng cứ dấu
vết và chứng cứ dấu hằn dẫn dắt họ đi từ chiếc giày của thằng lỏi con đến
tầng lầu của một cửa hiệu mặt tiền tại Manhattan, đến tấm thảm của một
chiếc xe con Lexus rồi đến một nhà hàng tại Brooklyn và cuối cùng đến
căn nhà của chính tên Tye Williams.
Tay đại ca giang hồ này trước đó không có mặt lúc nhân chứng bị giết,
không chạm vào súng, cũng không có hồ sơ cho thấy gã ra lệnh khử người,
còn tay súng non choẹt nọ lại quá kinh sợ không dám cho lời khai chống lại
gã. Song những rào cản này trong quá trình truy tố không quan trọng,