BUỒNG KHỬ - Trang 164

bang Oregon mở cửa làm ăn ngay tại trung tâm khu Tiểu Ý

[47]

. Gặp Bố già,

ông ta sẽ nói sao nhỉ?”

Cô liếc nhìn phần đầu đề email của kẻ tố giác đang dán trên bảng. “Ngày

trên email có chính xác không? Có khi nào gã làm giả thời điểm gửi
không?”

“Không, đúng ngày gửi đấy. Y muốn viết ngày nào trong email thì viết

nhưng bộ định tuyến không biết nói dối.”

Vậy thì mục tiêu của họ đã có mặt tại quán cà phê nọ vào lúc 1:02 chiều,

ngày 11 tháng 5.

Chàng thám tử tội phạm điện tử nói tiếp. “Tôi kiểm tra rồi. Cô có thể

đăng nhập vào Wi-Fi ở đấy mà không cần tiết lộ thông tin. Cô chỉ cần chấp
nhận điều khoản dịch vụ dài ba trang là xong. Mà cái điều khoản này ai
cũng chấp nhận mặc dù xưa nay có mống nào đọc đâu.”

Sachs cảm ơn chàng cảnh sát tổ kỹ thuật rồi ngắt máy. Cô gọi cho quán

cà phê và gặp được người quản lý, giải thích mình muốn xác định một
người đã gửi tài liệu quan trọng qua Wi-Fi vào ngày 11 tháng 5 và cô muốn
đến nói chuyện với anh ta về chuyện này. Cô nói thêm, “Anh có máy quay
an ninh không?”

“Có chứ. Quán Java nào cũng có. Phòng khi chúng tôi bị cướp.”
Không kỳ vọng nhiều nhưng cô vẫn hỏi, “Phim được ghi đè bao lâu một

lần?” Cô chắc chắn cứ vài giờ mét phim mới sẽ ghi đè lên phim cũ.

“À, chúng tôi có ổ đĩa 5 terabyte lận. Lưu được ba tuần phim. Chất lượng

khá tệ và phim thì trắng đen. Nhưng nếu cần thì cô cũng nhận ra được mặt
người.”

Một thoáng hào hứng. “Nửa tiếng nữa tôi đến.”
Sachs tròng vào chiếc áo khoác vải lanh đen rồi cột tóc đuôi ngựa. Cô

lấy trong tủ ra khẩu Glock còn nguyên trong bao, kiểm tra súng theo thói
quen thường lệ, rồi kẹp nó vào thắt lưng quần bò. Bao súng ổ đạn kép thì
giắt vào hông bên trái. Cô đang vắt cái túi xách lớn của mình qua vai thì
điện thoại reo lên. Cô tự hỏi liệu người gọi có phải là Rhyme không. Cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.