BUỒNG KHỬ - Trang 176

31

Chiếc xe du lịch chạy dọc đường bay, sau đó xuyên qua trung tâm

Nassau, băng qua những cửa tiệm lợp gỗ và những tư dinh sơn màu hồng
dịu, vàng lục, sắc màu của những chiếc kẹo dẹp hương bạc hà mà Lincoln
Rhyme còn nhớ từ các mùa Giáng sinh thời niên thiếu của anh.

Thành phố này đa phần có địa hình bằng phẳng. Thống trị toàn cảnh

thành phố nhìn từ trên cao là những chiếc tàu biển chở khách, đã đỗ bến
hoặc đang chầm chậm rẽ sóng nước về bên trái. Rhyme chưa bao giờ nhìn
cận cảnh một chiếc tàu như thế. Những con tàu khổng lồ, vươn hàng trăm
mét vào không trung. Trung tâm thành phố sạch sẽ và đâu ra đó, hơn hẳn
các khu vực xung quanh sân bay. Không như thành phố New York, nơi đây
cây cối mọc khắp mọi nơi, nặng trĩu hoa lá, rễ cây cài chặt xuống vỉa hè và
đường phố. Khu vực này là một sự pha trộn giữa công việc kinh doanh
nghiêm túc - nào luật sư, nào kế toán viên và những người môi giới bảo
hiểm - và những cửa hiệu bán bất kỳ món đồ gì có thể chia cắt du khách
thưởng ngoạn trên thuyền với tiền bạc của họ.

Trang phục cướp biển là một món thông dụng để đạt được mục đích đó.

Cứ hai đứa trẻ trên vỉa hè là có một đứa mang kiếm nhựa và đội mũ đen có
hình đầu lâu xương chéo.

Họ lái qua một vài trụ sở chính phủ. Quảng trường Quốc hội, Rhyme để

ý cái tên. Mặt tiền đặt một bức tượng Nữ hoàng Victoria ngồi cầm quyền
trượng, mắt nhìn đăm đăm xa xăm như thể tâm trí của bà đang tập trung
vào các thuộc địa quan trọng hơn, hoặc có lẽ là rầy rà hơn.

Chiếc xe du lịch với chức năng hỗ trợ người khuyết tật hòa hợp ngay

cùng dòng xe cộ tại đây, tương đồng với phần lớn phương tiện di chuyển là
những chiếc xe con và xe buýt mini, có khác chăng là ở sự có mặt của dốc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.