BUỒNG KHỬ - Trang 246

hạ sĩ. Người ta sẽ làm rõ vụ này và anh có thể mất việc như chơi. Nhẹ lắm
thì bị bổ nhiệm trở lại tổ Giao thông.”

Vẻ tiu nghỉu ngập tràn gương mặt Poitier. “Nhưng mà…”
“Còn anh, đại úy Rhyme, anh lập tức rời khỏi Bahamas. Lính của tôi ở

đây sẽ hộ tống anh ra sân bay, cùng với cộng sự của anh. Sẽ có người thu
gom đồ đạc của các anh tại khách sạn rồi giao cho các anh tại đấy. Chúng
tôi đã gọi cho hãng hàng không rồi. Các người sẽ ngồi chuyến bay khởi
hành sau hai tiếng nữa. Trong thời gian chờ đợi, các anh bị tạm giam. Còn
cậu, đồng chí hạ sĩ, cậu sẽ giao lại súng và thẻ cảnh sát tại tổng bộ.”

“Vâng, thưa sếp.”
Nhưng đột nhiên Ron Pulaski sải bước đến trước rồi đối mặt với phó

cảnh sát trưởng, một người dễ thường nặng gấp đôi và cao hơn cậu nhiều
phân. “Không,” cậu cảnh sát tuần tra nói.

“Cậu nói gì cơ?”
Cậu cảnh sát nói một cách cương quyết, “Chúng tôi sẽ qua đêm tại khách

sạn. Sáng mới đi.”

“Hả?” McPherson chớp mắt.
“Chúng tôi không đi đâu tối nay.”
“Vậy không chấp nhận được, Sĩ quan Pulaski.”
“Lincoln suýt chết. Anh ấy không lên máy bay gì cả, chờ cho anh ấy

nghỉ ngơi một chút đã.”

“Cậu đã phạm tội…”
Pulaski lôi điện thoại ra khỏi bao. “Chúng tôi có nên gọi cho đại sứ quán

và thảo luận chuyện này với họ không? Dĩ nhiên, tôi phải đề cập đến
chuyện chúng tôi làm gì ở đây, đang điều tra cụ thể vụ án nào.”

Im lặng, ngoại trừ tiếng loảng xoảng của mớ máy móc bí ẩn trong nhà

máy sau lưng họ và tiếng rì rào của những con sóng lấp lánh.

Ông quan lớn trừng mắt. “Được thôi,” McPherson làu bàu. “Nhưng sáng

mai các anh phải bay ngay chuyến đầu. Các anh sẽ được hộ tống đến khách
sạn và bị quản chế trong phòng cho đến lúc khởi hành.”

Rhyme nói, “Cảm ơn ông, phó cảnh sát trưởng. Tôi rất biết ơn. Tôi xin

lỗi vì đã gây phiền toái cho lực lượng của ông. Chúc ông may mắn với vụ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.