BUỒNG KHỬ - Trang 248

44

Trong phòng khách của căn biệt thự phố, phòng giám định, Amelia

Sachs lăn vào chiếc xe đẩy chở một sọt nhựa vuông đựng chứng cứ từ hiện
trường vụ án Lydia Foster.

“Lincoln có gọi không?” cô hỏi Mel Cooper. Anh đang chăm chú nhìn

cái sọt.

“Không, chẳng gọi gì hết.”
Cooper, chuyên gia giám định, đã chính thức vào cuộc, nhờ Lon Sellitto

và đại úy Myers gọi điện để sắp xếp cho anh được phân công trở lại địa bàn
quản lý của Rhyme. Cooper, một thám tử thuộc Sở cảnh sát New York, đầu
đang hói dần, tướng người nhỏ con, đeo cặp kính Harry Potter dày cộm
tưởng như chẳng bao giờ đặt đúng chỗ. Người ta dễ tưởng cuộc sống ngoài
giờ làm việc của anh đầy ắp những trò đố vui toán học và tạp chí Scientific
American, nhưng anh lại dành phần nhiều thời gian rảnh rỗi của mình vào
các cuộc thi khiêu vũ, cùng cô bạn gái yêu kiều gốc Scandinavia của mình,
một giáo sư toán tại Đại học Columbia.

Nance Laurel đang ngồi ở bàn làm việc. Người phụ nữ này ngây người ra

nhìn chỗ vật chứng, rồi liếc trở lại cô cảnh sát, làm Sachs không hiểu đây là
cử chỉ chào hay một hiệu chứng “nghỉ giữa chừng khi trước khi nói” của cô
ta.

Sachs mở lời một cách bi quan, “Tôi đã nhầm. Có hai hung thủ lận.” Cô

giải thích về giả định sai của mình. “Kẻ tôi theo dõi là tên bắn tỉa. Giết
Lydia Foster là tên khác.”

“Cô nghĩ là ai?” Cooper hỏi.
“Kẻ yểm trợ cho Bruns.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.