BUỒNG KHỬ - Trang 287

“Thám tử, cô biết đấy, chúng tôi là bạn thân nhưng phải nói là tôi chưa

bao giờ hiểu rõ anh ấy. Anh ấy lúc nào cũng chỉ trích nước Mỹ, ghét cay
ghét đắng nơi này. Chẳng chịu im miệng. Có lần tôi nói với anh ấy, ‘Thôi
mà, Roberto. Tại sao anh lại xài xe quốc gia duy nhất trên đời nơi anh có
thể thốt ra những lời này mà không bị nhóm phiến quân bắn trong hẻm
hoặc bị lôi đến một nhà tù bí mật nào đấy giữa đêm? Bình tĩnh đi’.”

Một tiếng cười chua cay thoát ra khỏi khuôn miệng ẩm ướt, béo ú.

“Nhưng anh ấy có chịu nghe đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.