BUỒNG KHỬ - Trang 475

quyền cho những người như tôi - những người đưa ra quyết định phải thi
hành những điều luật đó như thế nào.”

Cô ta trả đũa: “Luật pháp không có chuyện tảng lờ nguyên tắc xét xử

đúng trình tự rồi hành quyết công dân tùy tiện.”

“Chuyện tôi làm chẳng có gì là tùy tiện cả.”
“Không hả? Anh giết những người mà anh nghĩ sẽ phạm tội.”
“Được rồi, cô luật sư. Vậy còn cảnh sát ngoài đường thì sao? Anh ta thấy

một tên hung phạm trong hẻm tối cầm một thứ rất có thể là súng. Có vẻ
như hắn ta sắp bắn người. Cảnh sát được phép giết, đúng chưa? Xét xử
đúng trình tự của cô ở đâu trong trường hợp này, hành vi lục soát, tịch thu,
bắt giữ người hợp lý của cô đâu, quyền đối chất với người tố cáo của cô
đâu?”

“À, nhưng Moreno đâu có súng.”
“Và đôi khi cái thằng trong hẻm ấy chỉ có điện thoại di động thôi. Nhưng

hắn vẫn bị bắn vì chúng ta đã quyết định trao cho cảnh sát quyền phán
đoán.” Y buông ra một tiếng cười trầm và lạnh. “Nói tôi nghe, chẳng phải
cô cũng phạm cùng một tội sao?”

“Ý anh là sao?” cô ta nạt.
“Quyền được xét xử đúng trình tự của tôi đâu? Còn của Barry Shales thì

sao?”

Cô ta chau mày.
Y tiếp tục, “Khi điều tra vụ án này, cô có khai thác thông tin của tôi? Của

Barry? Cô có kiếm được thông tin mật không, từ FBI chẳng hạn? Cô có ‘vô
tình’ bằng cách nào đó mó tay vào các đoạn tín hiệu bị can thiệp của NSA
không?”

Một sự do dự đầy ngượng ngập. Phải chăng cô ta đang đỏ mặt dưới lớp

mặt nạ trắng? “Mỗi món chứng cứ tôi trình tòa, nếu phải giám định cũng sẽ
phù hợp với Điểm sửa đổi Hiến pháp Thứ tư.”

Metzger mỉm cười. “Tôi không nói về tòa tiếc gì hết. Tôi nói đến chuyện

thu thập thông tin một cách không chính thống trong quá trình điều tra kìa.”

Laurel chớp mắt. Cô ta không nói gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.