BUỒNG KHỬ - Trang 84

“Tôi sẽ tiếp tục điều tra bộ định tuyến. Bọn Romania cũng phải nhượng

bộ thôi. Tôi chỉ cần thương lượng là được.”

Tiếng nhạc trỗi to lên, rồi đường dây mất tín hiệu.
Sachs liếc xung quanh, thấy Nance Laurel đang nhìn cô với vẻ mặt vừa

vô cảm vừa tò mò. Sao cô ta làm được vẻ mặt như thế nhỉ? Sachs kể cho cô
ta và Rhyme nghe hồi đáp từ bên cảnh sát tội phạm điện tử. Rhyme gật gù,
vẻ không ấn tượng, rồi trở lại cuộc gọi. Anh không nói gì. Sachs cho rằng
anh đang chờ máy.

Laurel gật gù tỏ vẻ tán thưởng. “Phiền cô ghi chép lại thông tin đấy rồi

gửi cho tôi.”

“Hả?”
Một khoảng nghỉ. “Thông tin cô vừa cho tôi biết về quá trình truy tìm và

kiểu máy tính ấy.”

Sachs nói, “Tôi cũng định ghi lên bảng đây.” Cô hất đầu về phía chiếc

bảng trắng.

“Thật ra tôi thích thứ gì cũng phải ghi chép lại càng sớm càng tốt.” Cô

công tố viên hất đầu về phía các chồng hồ sơ của mình. “Phiền cô.”

Cô công tố viên này cứ lăm lăm mấy chữ “Phiền cô…” như thể cầm dùi

cui.

Sachs thực sự thấy phiền nhưng cô không muốn đấu đá về chuyện này.

Cô nện trên bàn phím một bản ghi nhớ ngắn gọn.

Laurel nói thêm, “Cảm ơn cô. Chỉ cần gửi cái đấy cho tôi qua email rồi

tôi tự in ra. Tất nhiên là qua máy chủ bảo mật.”

“Tất nhiên.” Sachs phóng ngay tài liệu đi, đồng thời để ý thấy kiểu cách

quản lý chi li của cô công tố viên này dường như không mở rộng sang
Lincoln Rhyme.

Điện thoại của Sachs reo rồi cô chau mày ngạc nhiên khi thấy tên người

gọi.

Rốt cuộc cũng gọi. Một manh mối vững chắc. Người gọi là một thư ký

tại công ty Elite Limousines, một trong số hàng chục công ty cho thuê xe
mà Sachs đã khảo sát trước đó để hỏi liệu Robert Moreno có sử dụng dịch
vụ của họ vào ngày 1 tháng 5 không. Thực tế thì anh ta có sử dụng. Người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.