- 13 -
Đại Đường Tây Vực Ký
Bài Tựa thứ hai
Đại Đường Tây Vức Ký
Nếu ngọc đẹp sẽ mãi chiếu sáng lưu truyền, nước Cam Lồ nhuần
thấm nơi Đại Thiên. Kính soi màu vàng giương cao chiếu sáng. Hương
thơm của gió mang lại nơi nầy. Cho nên phải biết rằng đó là sự thị hiện
nơi Tam Giới, bằng xưng là bậc đáng quý trong đất trời. Ánh sáng bốn
bên làm tiêu chuẩn to lớn trong thiên hạ. Đây là ánh sáng trí tuệ được
rạng soi. Rồi nhờ ngựa, voi mang về Đông Độ. Vua đã rộng đường mở
lối, thành lập từng bước có tính cách Điển Chương.
Tại Từ Ân Đạo Tràng có Tam Tạng Pháp Sư húy Huyền Trang, tánh
họ Trần. Trước tiên chở người qua sông, rồi ngựa xe của Vua đến rước.
Kinh sách chở về lại chỗ bắt đầu. Đài cao cửa rộng, đã trải qua chốn
núi non cao vót tạo thành. Ba điều cung kính chiếu soi nơi Vu Cơ được
chuyên chở. Sáu điều kỳ dị được chiếu sáng từ đời Nhà Hán đến nay.
Sách của Nhà Tần như ánh sáng của mặt trăng. Con đường ra đi ấy
giống như cái Đức tụ lập của sao Mai. Phó thác nơi hiểm hóc liên tục
như vảy cá. Vua vốn nhờ gió Nhà Tề che chở. Cứu đời là cái đẹp. Chở
che làm cảnh như bao dung. Pháp Sư đã được sanh ra, bao hàm cả cái
Đức, đã có gốc gác thâm sâu tươi tốt ấy, rồi được dẫn dắt vào chốn linh
thiêng, mở ra một thời đại mới, như ánh sáng mặt trăng. Cát góp nhiều
năm như hoa Lan xông đến, như mùi thơm của Quế, liền thành lập ngay
những người giỏi giang cao quý. Chín bệ chờ nghe, năm phủ giao tiếp.
Phải sớm rõ giả chơn. Kính cẩn triệu mời từ bi trí tuệ.
Tấm gương chơn chánh ấy như nơm rợp cá, do sự sanh nhai luôn cần
đến, mà dây chỉ đỏ được cột nơi mũ áo. Đó là cương giới buộc ràng. Xe
quý, thuyền vững để đón người xuất thế. Do đó mà khách trần ai lưu
lạc, rồi vào chốn nước đục. Lời nói khi trở về nhẹ nhàng rộng rãi làm
cho huynh trưởng Tiệp Pháp Sư cũng là rường cột của dòng họ Thích
mà thân thế cũng là bậc Long Tượng. Giống như con cò trắng của nơi
nầy. Trong triều ngoài nội đâu đâu cũng nghe thấy tiếng. Liền vì tình
thâm bằng hữu hòa kính với Thiên Nhan. Pháp Sư đã nghe lời chiếu
chỉ. Những phần bị che lấp vì Nghiệp mà làm cho sáng tỏ phía trên. Kẻ
ưu tú nơi nhà Thiền lấy cái Đức mà làm chuẩn mực. Bèn chia phòng ốc
mà dịch sách, dịch kinh. Gói chín bộ kinh như ôm một giấc mộng, đánh
trống, khơi nguồn sâu sắc. Cúi đầu bốn hướng mà cầu, từ đây biên thành
chuyến ra đi qua việc hiểu biết mà đàm luận, đến được nhiều nơi như
lòng đã thổn thức và việc ấy đã thành công. Có thể hoàn tất như trời đất
mới bắt đầu ngày tháng. Tiếp xúc với sự vi diệu của thần linh, ai ai cũng
đều vui vẻ, để phát huy sự linh thiêng ấy.
Đây là lời vàng mở đầu, nhân mùa thu lạnh sương tuyết tràn đầy,