BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 208

- Úi chao, rrakaliôn - Khơlôpakôp buột miệng kêu lên - Jem-xà (

[93]

)

Công tước bật cười.
Kìm Pavlin lại không phải là dễ. Thoạt tiên nó chạy lung tung trong sân,
người coi ngựa không khiến nổi nó. Cuối cùng, người ta dồn được nó sát
vào tường. Nó thở phì phì, rung chuyển toàn thân và thu mình lại, vậy mà
Xitnhikôp còn vung roi trêu ghẹo nó.
- Mày nhìn đi đâu? Tao đây cơ mà? Hừ? - ông chủ mắng yêu và chính
ông ta cũng thích thú ngắm con ngựa của mình.
- Bao nhiêu? - Công tước hỏi.
- Với ngài thì năm nghìn thôi ạ.
- Ba.
- Không được ạ, thưa đại nhân, ngài xem lại cho...
- Bảo ba là ba, rakaliôn - Khôlôpakôp nói xen vào.
Tôi không chờ xem cuộc mua bán ngã giá và bỏ đi ở góc đường cuối ngõ,
tôi thấy trên cổng một ngôi nhà màu xám nhạt có dán một tờ giấy lớn. Ở
phần trên, người ta dùng bút sắt vẽ một con ngựa đuôi như ống khói, cổ dài
vô tận, còn dưới móng ngựa có những dòng như sau viết bằng thứ chữ cổ:
"Ở đây có ngựa đủ các màu lông bán tại chợ Lêbêđian. Đây là ngựa ở trại
nuôi ngựa giống nổi tiếng trên thảo nguyên của ông Anaxtaxây Ivanưts
Tsernôbai, địa chủ vùng Tambôp. Ngựa có vóc dáng rất đẹp, đã được tập
luyện hoàn hảo và thuần tính. Vị nào muốn mua xin hỏi ông Anaxtaxây
Ivanưts. Nếu ông Anataxây Ivanưts đi vắng, xin hỏi người đánh xe Nazar
Kubưskin. Các vị khách hàng, mong các vị đem lại niềm vinh hạnh cho ông
già!"
Tôi dừng lại và nghĩ: nào, ta xem ngựa của ông Tsernôbai, chủ trại ngựa
giống nổi tiếng trên thảo nguyên một chút.
Tôi toan vào cửa bờ rào, nhưng trái lệ thường, tôi thấy cửa đóng. Tôi gõ
cửa.
- Ai đấy? Khách mua ngựa à? - Một người đàn bà the thé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.