BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 209

- Mua ngựa.
- Ông đợi cho một chút, mở cửa ngay đấy ạ.
Cửa rào mở. Tôi thấy một người đàn bà trạc năm mươi tuổi, đầu để trần,
chân đi ủng, mặc áo tulup không cài cúc.
- Mời quí ông vào, tôi sẽ đi báo cho Anaxtaxây Ivanưts ngay... Nazar, này
Nazar!
- Gì thế - Tiếng nói phều phào của một ông già bảy mươi tuổi vang ra từ
trong chuồng ngựa.
- Sửa soạn ngựa đi có người mua.
Bà già chạy vào nhà.
- Có khách hàng, khách hàng! - Nazar lầu bầu đáp lời bà lão - Tôi vẫn
chưa rửa đuôi cho ngựa hết lượt.
- Ôi, Arkađia?" - Tôi nghĩ.
- Kính chào ông, rất hân hạnh được đón tiếp tôn ông - Một giọng âm
vang, êm ái và chậm rãi vang lên sau lưng tôi. Tôi quay lại: đứng trước mặt
tôi là một ông già tầm vóc vừa phải, tóc bạc trắng, mắt xanh tuyệt đẹp, mặc
chiếc áo bành tô vạt dài, miệng mỉm cười nhã nhặn.
- Ông cần ngựa ạ? Xin mời tôn ông, xin mời...Nhưng ông vào nhà xơi
chén trà đã chứ ạ?
Tôi từ chối và cám ơn.
- Vâng, xin tuỳ ông vậy. Tôn ông thứ lỗi: tôi cứ theo lệ cổ. (Ông
Tsernôvai nói thong thả và nhấn rõ âm "ô"!) Tính tôi vốn giản dị, ông biết
đấy... Nazar, ơi Nazar! - Ông ta nói dài giọng nhưng không cất cao tiếng.
Nazar hiện ra ở ngưỡng cửa chuồng ngựa. Đấy là một ông già mặt nhăn
nhúm, mũi diều hâu, râu cằm nhọn về phía dưới như hình cái nêm.
- Ông cần ngựa nào, thưa quí ông - ông Tsernôbai nói tiếp.
- Loại không quá đắt, kéo xe kibitka.
- Dạ vâng... có đấy ạ, xin mời... Nazar, Nazar, cho quí ông xem con ngựa
thiến màu xám, con đứng ở ngoài cùng ấy, và con hồng có đốm ở trán,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.