BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 206

- Thả dây cương, thả dây cương dài ra - Xitnhikôp nói và nhìn tôi chằm
chằm.
- Ông thấy thế nào ạ? - Cuối cùng, ông ta hỏi.
- Cũng khá, hai chân trước không vững lắm.
- Chân rất tuyệt! - Xitnhikôp phản đối với vẻ quả quyết - còn mông thì. ..
ông nhìn xem... như cái bếp lò, có thể nằm lên đó mà ngủ được.
- Cổ chân dài quá.
- Dài gì mà dài, ông coi lại xem! Cho chạy đi, Pechya, cho chạy đi một
quãng, và nước kiệu, nước kiệu... đừng cho phi nhanh.
Pêchya lại cho Gornôxtai chạy trong sân. Tất cả chúng tôi đều im lặng.
- Thôi, cho nó về chỗ - Xitnhikôp nói - Đưa Xôkôn ra cho chúng tôi.
Xôkôn là con ngựa Ô đen như bọ hung, nòi ngựa Hoà Lan, mông xệ, mình
thon, nom khá hơn Gornôxtai một ít. Nó thuộc loại ngựa mà những người đi
săn thường nói là "chúng chém, chúng băm, chúng bắt tù binh", nghĩa là
vừa ưỡn ẹo tung hai chân trước sang bên phải và bên trái, nhưng chẳng tiến
lên được bao nhiêu. Các thương nhân tuổi trung niên ưa thích những con
ngựa như thế: nước chạy của chúng khiến ta liên tưởng đến dáng đi ngang
tàng của gã bồi bàn lanh lợi. Loại ngựa này thắng một mình một xe để dạo
chơi sau bữa ăn chiều thì tốt: chúng đi rất điệu và gật gật cổ, sốt sắng kéo
chiếc xe thô kệch trên có người đánh xe đã ăn no đến đờ đẫn, ông chủ buôn
lử khử mắc chứng bệnh ợ chua và bà vợ béo múp míp của ông ta mặc chiếc
măng tô lụa màu da trời và trùm chiếc khăn màu tím. Tôi không ưng cả
Xôkôn. Xitnhikôp còn cho tôi xem mấy con ngựa nữa. Cuối cùng có một
con ngựa giống, lông xám đốm lang, thuộc nòi Vôiêkôp khiến tôi ưng ý.
Tôi không thể nén lòng được và thích thú vỗ vào vai nó. Xitnhikôp lập tức
làm ra vẻ dửng dưng.
- Thế nào, con này đi khá đấy chứ? - Tôi hỏi (nói về ngựa có nước chạy
hay thì người ta lại không dùng tiếng "chạy").
- Đi được - ông chủ buôn trả lời thản nhiên.
- Cho xem thử được không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.