BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 210

không thì con ngựa hồng con của Kraxôtka ấy, biết không?
Nazar vào chuồng ngựa.
- Cứ thế dắt chúng ra, để cả dây tròng cổ! - Ông Tsernôbai hét với theo -
Thưa tôn ông - ông ta nói tiếp, nhìn vào mặt tôi bằng cái nhìn sáng sủa và
hiền lành - Tôi không như các chủ buôn khác, họ là tầm bậy lắm kia! Họ

dùng đủ các thứ cỏ thuốc, muối, bã rượu (

[94]

), xin kiếu họ thôi. Còn hàng

của tôi thì mời ông xem, tất cả đều như trên lòng bàn tay, không mánh lới
gì.
Ngựa được dẫn ra. Tôi không ưng những con này.
- Thôi, trả chúng về chỗ cũ - Anaxtaxây Ivanưts nói - Cho chúng tôi xem
những con khác.
Người ta cho xem những con khác. Cuối cùng tôi chọn được một con khá
rẻ. Chúng tôi bắt đầu mặc cả. Ông Tsernôbai không nổi nóng, nói năng rất
mực khôn khéo, viện Chúa chứng giám với vẻ trang nghiêm đến nỗi tôi
không thể không "đem lại niềm vinh hạnh cho ông già": tôi đặt trước một
phần tiền.
- Bây giờ thì thế này - Anaxtaxây Ivanưts nói, - theo lệ cổ, ông cho phép
tôi trao ngựa cho ông, tay trao tay... ông sẽ cám ơn tôi về con ngựa đó... Nó
đương độ sung sức! Như trái hồ đào non... chưa sứt mẻ tí gì... ngựa thảo
nguyên thuần giống! Thắng vào xe loại nào cũng được.
Ông ta làm dấu thánh, đặt tà áo bành tô lên tay mình, cầm lấy cây tròng
và trao con ngựa cho tôi. - Bây giờ thì ông làm chủ nó... Nhưng ông vẫn
không muốn dùng trà ư?
- Không, đa tạ thịnh tình của ông, tôi cần về nhà.
- Xin tuỳ ông... Thế người đánh xe của tôi sẽ đưa ngựa về theo ông bây
giờ chứ ạ?
- Vâng, bây giờ, nếu ông cho phép.
- Xin lĩnh ý, thưa quí ông, xin lĩnh ý... Vaxili, ơ, Vaxili? Đi với quí ông.
Đưa ngựa đi và nhận nốt tiền cho ta. Thôi, tạm biệt tôn ông, Chúa phù hộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.