BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 302

sẽ phải kể cho ông về tuổi trẻ của tôi, không thì ông sẽ không hiểu gì hết...
ông không buồn ngủ chứ?
- Không, tôi không buồn ngủ.
- Vậy thì hay lắm. Ông chú ý nghe nhé... vì ở buồng bên có ông
Kantagriukhin đang ngáy như kéo gỗ! Bố mẹ tôi không giàu, tôi nói là bố
mẹ, vì theo lời kể lại, ngoài mẹ ra, tôi còn có cả bố. Tôi không còn nhớ bố
tôi như thế nào nữa. Người ta kể lại rằng bố tôi là một người thô thiển, mũi
to, mặt rỗ tàn hương, tóc hung và hít thuốc lá một mũi. Trong buồng ngủ
của mẹ tôi có treo bức chân dung bố tôi mặc đồng phục màu đỏ, cổ áo màu
đen cao đến tai, bức chân dung cực xấu. Khi cần đánh đòn tôi người ta
thường kéo tôi đến trước bức chân dung, và những lần ấy, bao giờ mẹ tôi
cũng vừa chỉ bức chân dung vừa nói: bố mà còn thì mày không phải chỉ bị
đòn như thế thôi đâu. Ông có thể tưởng tượng là điều đó khiến tôi phấn
chấn như thế nào. Tôi không có anh em trai, cũng không có chị em gái.
Thực ra thì tôi cũng có một thằng em trai chẳng ra cái hồn người, mắc bệnh
còi xương ở chỏm đầu thường gọi là bệnh của trẻ con Anh, nhưng chẳng
bao lâu nó ốm chết... Nhưng làm sao bệnh của dân Anh lại lần được đến
huyện Sigrôpki tỉnh Kurxk được nhỉ? Nhưng không phải chỉ có thế. Mẹ tôi
chăm lo giáo dục tôi với tất cả nhiệt tâm của một bà địa chủ vùng thảo
nguyên, bà bắt đầu giáo dục tôi từ ngày tôi cất tiếng chào đời cho đến khi
tôi mười sáu tuổi... ông vẫn nghe tôi kể đấy chứ?
- Có chứ, kể tiếp đi...
- Thế thì tốt. Kịp đến năm tôi mười sáu tuổi, mẹ tôi lập tức thải hồi người
gia sư dạy tiếng Pháp: ông ta là Filipôvits, tự xưng là người Đức, nhưng lại
sinh trong một gia đình Hy Lạp ở Nêiinxki. Bà lập tức đưa tôi về Matxcơva,
xin cho tôi vào trường đại học, rồi bà về hầu thượng đế, để lại tôi cho ông
cậu ruột làm thày kiện, tên là Kôntun Babura, một con chim ăn thịt mà
không phải chỉ riêng hạt Sigrôpxki này biết tiếng. Ông cậu ruột Kôntun
Babura của tôi, vì là thày kiện, nên đương nhiên đã đoạt hết tài sản của tôi.
Nhưng đấy vẫn chưa phải là điều quan trọng. Cần phải công bằng với mẹ
tôi: nhờ bà, tôi đã được chuẩn bị khá đầy đủ để vào đại học. Nhưng ngay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.