BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 304

thọc những ngón tay nhớp nhúa vào ruột gan người cùng nhóm, bởi thế
không người nào còn được một chỗ trong sạch, nguyên vẹn trong tâm hồn.
Trong nhóm, người ta sùng bái kẻ nói năng văn hoa nhưng rỗng tuếch, sùng
bái kẻ thông minh đầy tự ái, phục những ông cụ non, quí chuộng kẻ làm thơ
bất tài nhưng có những ý nghĩ "thầm kín". Trong nhóm, những gã trai mười
bảy chuyện trò một cách ranh mãnh và rắc rối về đàn bà và tình yêu, nhưng
trước đàn bà thì họ ngậm tăm hay nói với các nàng như đọc sách: mà họ
biết nói gì được kia chứ? Thói bẻm mép rất thịnh hành trong nhóm sinh
viên; trong nhóm, người ta rình mò nhau không kém gì bọn cảnh sát... ôi,
nhóm! ngươi không phải là nhóm học tập của sinh viên, người là cái vòng
phù chú mà không một người tử tế nào sống sót được khi đã lọt vào đấy?
- Ôi xin phép cho tôi được nhận xét rằng ông nói có quá đáng đấy - tôi
ngắt lời ông ta.
Ông bạn tôi lẳng lặng nhìn tôi.
- Có thể lắm, Chúa biết rõ tôi, có thể là ông nói đúng. Nhưng bọn chúng
tôi cũng chỉ còn một cái thú là nói quá lên thôi. Chính tôi đã sống bốn năm
ở Matxcơva trong tình trạng như tôi vừa kể. Thưa ông, tôi không thể miêu
tả để ông rõ thời gian đó trôi nhanh như thế nào, nhanh kinh khủng; thậm
chí nhớ lại thêm buồn và bực mình. Trở dậy từ sáng sớm! Rồi mọi việc trôi
nhanh như trượt tuyết xuống dốc... Vụt cái đã đến chân dốc; chiều đã đến
rồi. Gã đầy tớ đã ngủ no mắt choàng lên người tôi chiếc áo ngoài; tôi mặc
áo và lững thững đến thăm bạn: làm một tẩu thuốc, uống nước chè loãng
bằng cốc và bàn luận về triết học Đức, về tình yêu, về mặt trời tinh thần bất
diệt và về những cái xa xôi khác. Nhưng tôi cũng gặp những người độc đáo,
khác thường: có người dù đã cố hết sức uốn cong đập bẹp con người mình
cho vừa khuôn khổ, nhưng bản tính tự nhiên vẫn chiến thắng. Chỉ có cái
thằng tôi khốn khổ tự nhào nặn mình như cục sáp mềm. Và cái bản tính tự
nhiên thảm hại của tôi không mảy may chống cự lại! Thấm thoát tôi đã hai
mươi mốt tuổi. Tôi bắt đầu nhận gia sản, hay đúng hơn là phần gia sản mà
người giám hộ thấy nên để lại cho tôi. Tôi trao quyền quản lý toàn bộ tài
sản của cha mẹ để lại cho người quản gia nô đã được giải phóng, tên là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.