BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 328

- Hay ông biết dùng mũi...
- Này thôi đi! - Một tiếng quát gay gắt ngắt lời Rôtixlap Ađanưts - Đi
hành hạ một người nghèo khổ mà không biết xấu hổ sao?
Mọi người ngoảnh lại nhìn. Tsertôpkhanôp đứng ở cửa. Vì là cháu họ xa
của người quá cố, ông cũng nhận được giấy mời tới dự cuộc họp gia đình.
Lúc đọc di chúc, như thường lệ, ông vẫn giữ vẻ kiêu hãnh, đứng xa mọi
người khác.
- Thôi cái trò ấy đi - ông hất cao đầu với vẻ tự hào, nhắc lại.
Ông Stôppen quay phắt lại, và thấy một người y phục xoàng xĩnh, thân
hình xấu xí, ông khẽ hỏi một người bên cạnh (thận trọng không bao giờ
thừa):
- Ai đấy?
- Tsertôpkhanôp, thằng cha chẳng có vai vế gì đâu - người kia rỉ tai ông
ta.
Rôxtixlap Ađanưts liền tỏ vẻ coi khinh.
- Nhưng ông có quyền gì mà ra lệnh ở đây? - ông ta nói giọng mũi và
nheo mắt lại - xin hỏi: ông là bậc vương tướng gì kia chứ?
Tsertôpkhanôp nổ bùng lên như thuốc súng gặp tia lửa. Sự cuồng nộ làm
ông ta nghẹn thở.
Đz-đz-đz-đz - Tsertôpkhanôp rít lên như bị bóp cổ, và đột nhiên gầm
vang như sấm - Ta là ai à? Ta là ai hả? Ta là Pantêlây Tsertôpkhanôp, một
người dòng họ quí tộc lâu đời, tổ phụ ta đã từng phụng sự Sa hoàng, còn
ngươi là gì?
Rôxtixlap Ađanưts tái mặt đi và lùi một bước về phía sau. Ông ta không
ngờ bị trả miếng như thế.
- Ta là... ta ... ta là... ô, ô, ô!
Tsertôpkhanôp xông tới. Stôppen hoảng hồn nhảy lùi về phía sau, khách
khứa xô tới ngăn ông địa chủ nổi cáu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.