i vợthứba. Ởcái con ngư?i đ?y sáng kiế ấ mỗ ngày đ?u có nhữg phư?ng án mớ.
Trong lúc thơca củ ông đng thờ kỳcự thịh, ông dựđ?nh khi thì làm ngư?i đ?m
khuy áo, khi thì làm nhà nông, khi thì làm ngư?i buôn giấ; cuố cùng ông sa vào
cái bế vắg củ nghềlàm nế đ? bằg cách này hay cách khác đ?t cháy ngọ đố củ
mình. Nhữg tác phẩ củ ông chẳg qua chỉlà hạ cát trên bờbiể mà thôi.
Môn-ta-nút Ê-rê-mi-tai
128
, mộ tác giảgiấ tên ở Dô-lin-ghen, phả đ?ợ liệ vào
nhóm này vớ tưcách là mộ ngư?i láng giềg và ngư?i bạ. Ông ta là mộ nhà nghiên
cứ lịh sửcó tâm hồ thơnhấ trong vùng Béc-gơ thơcủ ông buồ tẻvà tầ thư?ng hơ là
vô nghĩ.
I-ô-han Pôn, mộ mụ sư ở Hê-đ?-phen, gầ I-dơlôn, đ ra mộ tậ thơ cũg thuộ
vào loạ này.
Thư?ng đ? ban cho chúng ta nhữg ông vua và nhữg giáo sĩ
Nhưg thi hào Gơtơchỉcó thểtừngư?i trầ mắ thị đ?n thếgian.
Că cứtheo câu thơđ, các bạ có thểnhậ đ?nh về cái tinh thầ quán triệ toàn bộtậ
thơ Nhưg Pôn không thiế hóm hỉh, bở vì ông ta nói: "Nhà thơlà ngọ đố, còn nhà
triế họ là nhữg cô đ?y tớgái củ chân lý"
11*
Ăg-ghen nói đ?n sựhóm hỉh củ Pôn
theo ý nghĩ châm biế: sựhóm hỉh đ quy lạ là hòa âm củ các từtrong câu ấ bằg tiếg
Đ?c: "Die Dichter sind Lichter, die Philosophen sind der Wahrheit Zofen".
*
. Song
mấ dòng đ?u củ bài thơtựsự"At-ti-la trên sông Mác-nơ củ ông thì thậ là đ?y óc
tư?ng tư?ng:
Sắ như lưỡ kiế và hòn đ, giốg như thác tuyế ào ào,
Cái roi củ Thư?ng đ? xuyên qua cảh đ? nát hoang tàn và lử,
lao tớ xứGô-lơ
Ông cũg soạ nhữg bài thánh ca, nói cho đng hơ, ông đ tậ hợ nhữg mẩ trong
các thánh ca củ Đ-vít. Việ làm vĩđ?i nhấ củ ông là ông đ ca tụg vụtranh cãi giữ
Huyn-xman và Dan-đ?, hơ nữ lạ ca tụg mộ cách hế sứ đ?c đo: bằg thơtrào phúng.
Tư tư?ng chính là ở chỗnhữg kẻduy lý dám
dùng lờ lẽhỗ láo phủnhậ đ?ng có tên là Thư?ng đ?.
CảPhố-xơlẫ Slê-ghen chư bao giờkế thúc bài thơlụ ngôn bằg nhữg vầ tuyệ
vờ như thế Pôn phân chia thơcủ mình hay hơ so vớ Đê-rinh: ông ta chia chúng
thành "thánh ca và ca khúc" và "thơhỗ hợ".