ng trong việ ý thứ rằg, ngay từxa ông đ có thểnhìn bằg con mắ phấ khở con đ?ờg
tưtư?ng củ Sê-linh, củ Sê-linh vĩđ?i. Cái ông I-ung này quảlà không có cá tính
bềmặ tinh thầ và luôn luôn bịlôi cuố theo mộ kẻnào đ, đ?n nỗ chỉthỏ mãn trong
việ mù quáng sùng bái mộ ngư?i khác nào đ, trong việ phụ tùng quyề uy củ ngư?i
khác. Ởông ta, ngay đ?n mộ chút tính đ?c lậ cũg không có; chỉcầ lấ đ củ ông cái
chỗdự mà ông đng bám vào, là ông sẽngã lòng và tuôn nhữg dòng lệđu buồ. Ngay
cảtrư?c cái mà ông chư biế, ông cũg rạ mình quỳlạ nó, và mặ dù đ có nhữg tài liệ
khá chính xác vềtriế họ củ Sê-linh và vềnộ dung đ?c thù củ nhữg bài giảg củ Sê-
linh ngay trư?c khi ông này trình bày ở Béc-lin, nhưg ông I-ung vẫ cả thấ không
còn gì sung sư?ng hơ là ngồ lạ dư?i chân Sê-linh. Ông không biế Sê-linh đ bình
luậ vềHê-ghen ra sao trong lờ tự viế cho cuố sách củ Cu-danh
l37
, hay nói cho
đng hơ, ông biế rấ rõ đề đ, nhưg là mộ phầ tửHê-ghen, ông ta vẫ cảgan sùng bái
Sê-linh, ông vẫ dám nhắ đ?n tên củ Hê-ghen
sau khi có nhữg hành vi nhưvậ và việ dẫ Hê-ghen chốg lạ nhữg quan để mớ nhấ !
Và đ? hoàn thành sựtựlàm nhụ mình, trong số13, ông lạ mộ lầ nữ thành kính rạ
mình trư?c mặ Sê- linh, tán tụg hế lờ bằg mộ giọg hân hoan và kính phụ vô hạ bài
giảg thứnhấ củ Sê-linh. Quảvậ, ông coi đy là mộ khẳg đ?nh cho tấ cảnhữg gì
vềSê-linh mà ông
"không nhữg giảđ?nh, mà còn biế rõ - tứ là sựthấ hiể, khi thì mớ lạmộ cách kỳdiệ, khi thì hoàn thiệ vềmặ
hình thứ, tấ cảnhữg yế tốkhoa họ, nghệthuậ và luân lý, mộ sựthấ hiể có thể trong sựkế hợ thếgiớ cổđ?i và
thếgiớ CơĐ?c nhưvậ, nâng con ngư?i rấ nổ tiếg ấ lên cái chứ vịđ?o sĩtố cao và khả thịkhác hẳ củ ông, mà đ?
o sĩcấ dư?i và ngư?i phàm tụ không sao hình dung đ?ợ". Cốnhiên, có mộ sốngư?i hưhỏg tớ mứ "do ghen
ghét mà thậ chí phủnhậ cảsựvĩđ?i biể lộra ởđy trư?c tấ cảmọ ngư?i dư?i mộ hình thứ thuầ tuý và rõ ràng
nhưánh sáng mặ trờ". "Tấ cảsựvĩđ?i củ Sê-linh, sựhơ hẳ củ ông so vớ tấ cảnhữg gì chỉlà tinh hoa củ nhữg họ
thuyế phiế diệ, đng sáng chói trư?c mắ chúng ta trong bài giảg đ?u tiên này"…"Ai có thểbắ đ?u nhưthế thì
ngư?i đ phả tiế tụ mộ cách mạh mẽ phả hoàn thành nhưmộ kẻchiế thắg, và nế tấ cảnhữg ngư?i ấ chỉthấ mệ
mỏ, rút lui, không quen bay lên nhưvậ, và không ai còn có thểtheo dõi và hiể rõ đề mà Ông - mộ ngư?i đ cả
hứg từxa xư - nói, thì Ông nên biế rằg, u hồ củ mộ kẻngang vai vếvớ Ông, mộ kẻtrung thành nhấ, ư tú nhấ
trong sốbầ bạ củ Ông, đng lắg nghe Ông: u hồ củ cụgià Hê-ghen đng lắg nghe Ông!"
Ông I-ung muố nói gì khi chuyể lên giấ sựnhiệ tình trừ tư?ng này, nhữg lờ
mê sảg lãng mạ này! Vị"đ?o sĩ khiêm tố củ chúng ta cũg chẳg ngờđ?n đề mà ít ra
ở đy, tạ Béc-lin, ai ai cũg đ biế trư?c rồ hoặ đ có thểgiảđ?nh mộ cách chắ chắ.
"Khả thị mà vị"đ?o sĩtố cao" ấ thuyế giáo cho chúng ta là thuộ loạ nào, "sựvĩđ?i",