CÁ CƯỢC VỚI TÌNH YÊU - Trang 257

Trùng hợp ngẫu nhiên, Cal lại tự nhủ. Lúc nào cũng xảy ra. Chả

có gì to tát. Vô nghĩa.

Khi họ đi tới căn hộ của cô, cô trèo lên bậc thang mà không hề

tranh cãi xem ai đi trước, và lần này anh quá kinh ngạc để nghĩ đến
mông cô. Đến cửa, cô quay lại và nói, “Cảm ơn vì đã đưa tôi về
nhà,” rồi anh bảo, “Không có gì.” Họ nhìn nhau một lúc thật lâu. Cal
cảm thấy khó thở, đắm chìm vào cái nhìn của cô, và anh nghĩ, Ôi
Chúa ơi
, không, không phải cô. Rồi cô lắc đầu và đi vào trong
đóng cửa lại, còn anh thì quay ra và đi xuống năm mươi tám bậc
thang tới đường, không chắc mình có nên thấy nhẹ nhõm hay
không.

Anh dừng lại và nhìn lên cửa gác mái là cửa sổ phòng ngủ của cô.

Con mèo nằm đó, in bóng trước ánh sáng từ ngọn đèn ngủ của cô,
nhìn xuống anh, chắc hẳn đang nhắm một mắt trong bóng đêm.
Anh tưởng tượng Min ngồi xuống cái chăn sa-tanh, nằm ngả lưng
trên những chiếc gối thêu có mùi oải hương, những lọn tóc ánh
vàng của cô tương phản với nền sa-tanh xanh dương, và anh đặt
mình ở đó, cạnh cô, kéo cô về phía anh, cánh tay cô ôm lấy anh.
Tất cả đường cong tròn đầy ấm áp của cô ép vào anh, mềm mại
và ngoan ngoãn. Anh mường tượng ra mình chiếm lấy khuôn
miệng khêu gợi của cô, cảm nhận chỗ phồng lên trên ngực cô dưới
tay anh, hông cô rướn lên áp vào anh. Anh còn tưởng tượng đến
cảnh mình đẩy vào chốn mềm mại đó, rùng mình trong chỗ ẩm ướt
nóng rực của cô, nghe cô van vỉ và thở dài khi anh chuyển động. Và
mãi đến lúc đó, bất chợt anh nhận ra rằng mình còn muốn cô
hơn những gì anh có thể tưởng tượng mình sẽ khao khát một ai hay
một thứ gì đó.

Đèn trong phòng ngủ tắt đi và phá vỡ thần chú, chỉ còn anh

nhắm mắt lại trước bóng tối và cú sốc lạnh lẽo của thực tại. Rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.