CÁ MỰC HẦM MẬT - Trang 273

Cô vui vẻ chạy vào, nhìn thấy anh theo quán tính đưa hai cánh tay ra,

liền hiểu ngầm trong lòng, nhảy vèo lên một cái.

Có lực cánh tay nâng cô lên.

Ban ngày ở trong đại sảnh với tư thế này, khiến người ta rất xấu hổ,

nhưng vào giờ phút này, ôm như vậy... Cô ngượng ngùng ôm cổ anh, thở
nhẹ ra, cảm giác vành tai đang bị cắn.

"Ngoan, em tới rồi."

Giọng anh cố ý đè thấp xuống, mịt mờ chỉ dẫn cô.

...

Cô khẽ nhắm mắt lại.

Trong tai có tiếng tim đập đến đinh tai nhức óc, từ từ tìm kiếm, lướt

qua mặt anh, cằm, rồi nâng cao một chút.

Cuối cùng cũng chạm vào.

Gun ôm lấy cô, như có như không đáp lại nụ hôn của cô vẫn chưa tính

là quá thuần thục, thuận tiện đi tới bên cửa, dùng chân đóng cửa lại. Sau đó
dùng lực áp cả người cô lên tường...

Trước ánh sáng bình minh, anh đặt cô trên giường, cánh tay giãn ra có

chút ê ẩm, cũng nằm lên đó, tựa vào đầu giường.

Đứa trẻ kia chậm rãi bò lên, dán chặt vào anh: "Anh không mệt sao?"

Anh thuận miệng đáp: "Vừa qua ba giờ anh không ngủ được nữa,

muốn trời sáng để ngủ bù đây."

Thói quen kỳ lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.