CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 148

mất. Đây chắc chắn là trải nghiệm xem phim tệ hại nhất của tôi.

Khi bộ phim sắp đi đến hồi kết, nam chính nữ chính đang gắng sức quyết
chiến với thần chết, tôi lại không kìm được mà ngáp một cái. Cái ngáp chết
tiệt!

“Sâu sắc đấy! Khuyết điểm của phim này chính là đoạn cuối hơi yếu.”

Anh Bạo nhìn tôi, lạnh lùng bình luận cái ngáp.

Tôi sợ điếng người, đúng là sợ điếng người thật. Xem chừng buổi tối nay,
không đổ máu thì không ra khỏi căn phòng này được rồi.

“Xem phim Dặm xanh(1) chưa?” Anh Bạo trừng mắt nhìn tôi.

“Chưa ạ.” Tôi căng thẳng trả lời, không biết xem rồi hay chưa xem mới là
đáp án chính xác.

“Tuần sau qua đây, xem phim Dặm xanh.” Lời mời của anh Bạo gần như là
mệnh lệnh, tôi bất giác gật đầu như gà mổ thóc.

Bộ phim kết thúc, A Thác chỉnh ánh đèn sáng lên.

Anh Bạo đứng dậy vươn vai cho giãn gân cốt, cúi người xuống nhìn tôi và
A Thác.

“Tối nay có ngủ lại đây không? Anh ngủ phòngkhách.”

Gương mặt anh Bạo như thể đúc bằng thép nguội, không có tí tẹo xúc cảm
nào.

Anh ta lấy trong túi ra một xâu bao cao su, rõ ràng là vừa mới mua lúc nãy,
quăng lên bàn uống trà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.