CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 157

Niệm Thành không mặc áo ngực, lúc nào cũng nhô lên rất sexy, phối áo T-
shirt với quần bò rách rưới, động một chút là nói bậy, đó đều là đặc điểm
nhận dạng của cậu ấy.

Niệm Thành là sinh viên chất lượng cao được tuyển thẳng vào khoa Ngoại
ngữ, nhưng tôi hiếm khi nghe cậu ấy nói tiếng Anh, đến chửi bậy cũng là
giọng đặc sệt bản địa.

“Máy tính giao cho tớ đi, mấy hôm nữa tớ sẽ hẹn bạn biết về máy tính đi
cùng để chọn. Mọi người dùng tạm của tớ trước cũng được!” Tôi nói, tiền
để dành sau một năm đi làm thêm đủ cho tôi mua lại xe máy của anh trai,
đóng một kỳ học phí, đương nhiên còn cần đến một cái máy tính để viết
báo cáo và lập trình nữa.

Người đã hẹn với tôi tất nhiên là A Thác.

Tối hôm đó, A Thác không đưa tôi đến dãy dài những cửa hàng bán đồ máy
tính trên đường Quang Phục để chọn linh kiện lắp máy, mà thu luôn của tôi
năm nghìn đồng, sau đó chở đến cho tôi một bộ máy tính.

“Đơn giản lắm, mọi người đều có những linh kiện cũ không cần đến, anh đi
hỏi từng phòng ký túc, vỏ máy này, màn hình này, ổ cứng này, RAM này,
cộng với năm nghìn của em đi mua một cái CPU mới là lắp ráp được dàn
máy tính tàm tạm, đủ dùng lắm rồi. Nếu em cảm thấy cần vỏ máy mới, hay
chúng ta đi chọn vậy?” A Thác nói, anh chàng này đã giúp tôi tiết kiệm
được vô khối tiền, vì vậy tôi rất vui vẻ mời anh ta một bữa thịt nướng khay
sắt ở quán Long Béo trong chợ đêm đại học Thanh Hoa.

Lúc tôi mang máy tính vào ký túc xá, đám bạn cùng phòng đều quây lại
xem tôi lên mạng, cái này cũng là A Thác dạy tôi ở quán net.

Vừa khai giảng, liền có một chuỗi các hoạt động chào đón sinh viên mới,
nào là trong khoa, nào là trong câu lạc bộ, còn cả gia tộc trong truyền
thuyết nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.