CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 156

Murakami chỉ ngửi cũng thấy đầy mùi học vấn. Coi như thoát ly được thảm
trạng chung phòng với ông anh trai, làm tổn hại khí chất thiếu nữ.

“Chà, người phòng ta đều đến đủ rồi, chỉ thiếu có cái máy tính nữa thôi.”

Bạn cùng phòng mới Tư Đình là người Liên Hoa, tốt nghiệp trường trung
học nữ Liên Hoa, cậu ấy bảo mình có một nữa huyết thống của dân bản địa,
làn da ngăm ngăm đen, đôi mắt to tròn sôi nổi, nói chuyện rất hoạt bát.

Tư Đình rất giỏi, học khoa Điện tử Công trình có điểm thi đầu vào cao
nhất.

Tên cậu ấy cũng có chữ “Tư” giống tôi, vì vậy ấn tượng đầu tiên của tôi với
Tư Đình rất tốt.

“Còn thiếu một tấm gương toàn thân?”

Người vừa lên tiếng là Bách Giai, người Đài Bắc, tốt nghiệp trường trung
học nữ Đài Bắc số 1, nhìn đống đồ mỹ phẩm đắt đỏ chất đầy trên bàn cậu
ấy đủ biết nhà cậu ấy rất lắm tiền, người trông cũng trổ mã xinh đẹp, dáng
cao ráo, hình như phải đến mét bảy.

Người Bách Giai lúc nào cũng thơm thơm, nhưng cậu ấy không dùng nước
hoa, bọn tôi hỏi, cậu ấy toàn bảo chắc là do nước làm mềm vải BabyBear?
Nhưng tôi bảo đấy là lệ chất trời sinh.

Bách Giai là bạn cùng khoa với tôi, mã sinh viên chỉ lệch nhau có một số.

“Gương toàn thân cái con khỉ ấy.”

Người vừa chửi bậy là Niệm Thành, tóc cắt bù xù như lông nhím. Niệm
Thành là cô nàng lesbian thứ hai tôi gặp trong đời, cậu ấy dán hàng chữ
“Tôi là lesbian” lên bàn để bộc lộ một lần cho xong, khỏi phải bị chúng tôi
lần lượt hỏi han phiền phức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.