CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 168

Từ đó, hằng ngày làm việc tại quán cà phê, tôi đều để trên tủ quầy một
quyển sổ, sẵn sàng ghi lại những linh cảm lướt qua trong tâm trí, lúc học
bài ở văn phòng câu lạc bộ tôi cũng để quyển sổ ấy bên cạnh, ghi chép lại
lịch trình của trái tim mình trong một năm qua. Nếu Trạch Vu cũng đến câu
lạc bộ chuẩn bị cho kỳ thi nghiên cứu sinh, tôi sẽ cất quyển sổ đó đi. Tôi
đây chẳng giống vai chính trong mấy tiểu thuyết ngôn tình bại não, chuyên
môn viết nhật ký cho người mình thích đọc.

Về đến phòng ký túc xá đa phần đều đã mười một mười hai giờ đêm, với
cốc trà xanh bầu bạn, tôi mới gõ từng chữ từng chữ một vào tiểu thuyết, rất
nhiều sinh viên mới đều nhờ phòng chat hay đấu khẩu trên mạng mà công
lực đánh máy chữ tăng lên đáng kể, còn tôi thì chỉ dựa vào hồi ức.

Chuyện tôi viết tiểu thuyết trên mạng chỉ có ba người bạn cùng phòng biết,
người thường ngày vẫn thích đọc các loại tiểu thuyết là Bách Giai đương
nhiên trở thành độc giả đầu tiên của tôi, tôi cũng lần đầu tiên trong đời trải
nghiệm cảm giác bị thúc giục bản thảo, trong lòng không khỏi có chút rộn
ràng vui sướng.

“Câu chuyện thú vị thật đấy, tớ có thể xem trước đống hàng tồn chưa đăng
lên của cậu được không?”

Bách Giai nhìn tôi với ánh mắt khẩn cầu, tôi lại thành ra ngượng ngùng, tất
nhiên là lập tức mở file ra.

Từ đó trở đi, Bách Giai liền sở hữu phúc lợi có thể xem phần mới nhất của
tiểu thuyết bất cứ lúc nào, chỉ cần cậu ấy muốn.

Dần dần, ngoài Bách Giai, tôi cũng bắt đầu có những độc giả khác. Mấy nữ
sinh cấp ba trên mạng cũng viết thư cho tôi, cổ vũ tôi, rõ ràng là người xa
lạ, nhưng lần nào cũng làm tôi cảm động.

Thần kỳ nhất là Văn Linh, bạn gái của anh trai tôi, cũng viết thư cho tôi,
chị dè dặt hỏi: “Xin hỏi bạn có phải là em gái của Lý Phong Danh không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.