CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 252

“Hôm nay chị ấy đi xem buổi biểu diễn độc tấu violon tái xuất của Bồi
Tín.”

Albus lật giở quyển truyện tranh Vua hải tặc.

“Bồi Tín? Đấy là ai thế?” Tôi lại hỏi.

“Chính là thằng cha lừa đảo suốt ngày làm bộ chán nản ủ ê đấy chứ đâu”.

Vua gọi lung tung tức tối lên tiếng.

Hôm nay ông ta gọi món cà phê kem rất bình thường, có thể thấy đã tức
giận đến mức nào.

“Sao bà chủ lại đi cùng ông ấy?” Tôi ngạc nhiên.

Sao tôi không đến có một cuối tuần mà hình như đã bỏ qua rất nhiều
chuyện vậy.

“Niệm Thành không kể gì với em à?” Albus cười cười.

“Làm gì có?” Tôi nghiêng đầu, cái cậu Niệm Thành này đúng thật là…

“Vì Bồi Tín đã gọi cốc cà phê Bà chủ đặc chế thứ một trăm.” Albus pha
một cốc cà phê tổng hợp, đưa cho tôi.

“Một trăm cốc rồi sao?” Tôi kinh ngạc đến nỗi không khép nổi miệng.

“Bọn tôi gần như được chứng kiến một kỳ tích.” Albus hiếm khi nói ra
những lời văn vẻ kiểu vậy.

Đích thực là một kỳ tích rất dẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.