CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 298

“Anh rất yêu em, rất yêu rất yêu em.”Anh nói, tôi mở mắt, nước mắt vừa
vặn rơi xuống.

Trạch Vu đỏ bừng mặt, nhưngvẫn mỉm cười rất lịch sự.

“Tiền bối, anh có từng nghe nói ở châu Phi có một nước tên là Gam gì gì
đó không?” Tôi lau nước mắt, nhưng không có tác dụng.

Nước mắt không ngừng tuôn trào.

“Châu Phi? Gam gì gì đó? Đó là ở đâu vậy?” Trạch Vu không hiểu gì cả. –

“Xin lỗi, em nhất định phải đi tìm hiểu một chút.” Toàn thân tôi run lên,
đứng bật dậy.

Trong tay cầm chặt chiếc điện thoại di động câm lặng.

“Anh… anh không hiểu.” Trạch Vu hết sức ngạc nhiên, hoàn toàn không
thể hiểu nổi.

“Xin lỗi anh, em chợt nhớ ra câu chuyện của em còn chưa viết xong, từ bấy
lâu nay vẫn chưa viết xong.” Nước mắt của tôi không thể khống chế, không
ngừng tuôn rơi.

Trạch Vu nhìn tôi, cố hiểu tôi đang nói gì.

“Tiền bối, cảm ơn bữa tối của anh, nhưng em nghĩ em vẫn không phải là
người thích hợp với anh.” Tôi nhìn tình yêu của mình, khóc nấc: “Trong
đầu em lúc này chỉ chứa được cái nơi không biết tên là Gam gì đó kia, cùng
với một tên ngốc cứng đầu cứ đòi đến nơi ấy.”

Trạch Vu thở dài, không biết nói gì.

“Trương Chaien!” Tôi nhìn Trương Chaien đang đứng ở góc tường chờ gọi
phục vụ, anh ta chạy tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.